Chap 20: Quá khứ của A Trừng

101 7 0
                                    

Chiếc xe BMW đen bóng đắt tiền lướt vi vu trên đường cao tốc. Người áo đen lái xe có phần thắc mắc quay sang hỏi người đàn ông nãy giờ luôn miệng cười vui vẻ "Bang chủ, đó là đại thiếu chủ đúng không? Ngài không mang anh ấy về sao?" Uông Trác Thành nghiêng đầu, nhếch môi "Chiến ca quen biết với Vương Nhất Bác nên ta có chút hứng thú!"

- Nhưng ngài không sợ đại thiếu chủ sẽ gặp nguy hiểm sao?

- Nhìn hành động của Vương Nhất Bác dành cho Chiến ca thì ta đã biết hắn ta đã động lòng rồi! Nên chuyện Chiến ca sẽ gặp nguy hiểm là không thể xảy ra....

- Nhưng mà đại thiếu chủ....

- Để anh ấy vui chơi vài hôm, ta sẽ tiến hành kế hoạch cướp anh ấy về! Liên lạc với tổng bộ chuẩn bị đi!

- Rõ!

Uông Trác Thành chống cằm nhìn ra ngoài. Chiến ca cuối cùng em cũng tìm thấy anh rồi. Không ngờ anh lại mất trí nhớ, còn được tên Vương Nhất Bác đó cứu giúp. Thật là....mọi chuyện ngày càng trở nên thú vị rồi đây!

Vào thư phòng, bạn của Uông Trác Thành là Tào Dục Thần đã ngồi sẵn ở ghế chờ anh. Thấy Uông Trác Thành bước vào, anh ta nhếch môi "Trông biểu cảm của cậu có vẻ như đã tìm thấy đại thiếu gia rồi đúng không?" Uông Trác Thành ngồi xuống, cầm chai rượu trên bàn rót ra ly "Quả thực không gì qua được mắt cậu!"

- Cậu báo cho bác trai biết chưa? - Tào Dục Thần hỏi.

- Chưa phải lúc, khi nào bắt anh ấy về hẳn rồi, tôi sẽ báo!

- Cậu thật là....để bác ấy lo lắng

- Cậu biết tính tôi mà - Uông Trác Thành nhún vai rồi như nhớ đến gì đó, anh nói - Cậu giúp tôi hack dữ liệu bảo mật của Vương thị nhé!

- Vương thị? Vương Nhất Bác? Ông vua thương trường đã làm gì đụng đến cậu à? - Tào Dục Thần ngạc nhiên.

- Hiện giờ Chiến ca đang ở cùng hắn, anh ấy bị mất trí nhớ và có vẻ như Vương Nhất Bác đã động lòng với anh ấy! - Anh nhếch môi

- Cái gì? Mất trí nhớ? Động lòng? - Tào Dục Thần mở to mắt kinh ngạc - Với một tên không ham muốn tình yêu như hắn sao? Đùa tôi à?

- Không biết! Tôi cũng rất bất ngờ mà.

- Ha! Đúng là đại thiếu gia nhà cậu có mị lực thật đấy! Đến Vương Nhất Bác cũng phải đổ gục.

- Tôi nhất định sẽ mang anh ấy trở về, người mà xứng đáng ở bên cạnh anh ấy chỉ có thể là tôi! - Trác Thành tay nắm chặt ly rượu như sắp vỡ ra.

Tào Dục Thần nâng ly rượu lên uống, Trác Thành như vậy anh cũng không bất ngờ mấy. Người có sức chiếm hữu mạnh mẽ, không gì là không đoạt được như Trác Thành từng khiến hắn sợ hãi khi thấy những thủ đoạn của anh. Tàn nhẫn - Độc ác - Nhanh chóng. Nhưng cũng chính vì vậy mà một Hacker số một kiêu ngạo như hắn nể phục, chấp nhận làm bạn với anh, phụ việc giúp anh.

- Cậu bảo tôi hack thì không có vấn đề gì nhưng mà màng lưới bảo mật của Vương thị không phải ai cũng biết! Người ta là người thông minh, hắn sẽ không để yên đâu - Tào Dục Thần chần chừ nói.

Vì em, tôi thay đổiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ