Lục Văn Mộc thoáng nghe thấy tin tức Lục lão bát bị Phủ doãn đế đô Điền Vãn Hoa bắt về nha môn, vì cùng dòng họ nên Lục Văn Mộc cũng hơi cảm thấy mất mặt.
Cho dù thế nào thì phủ Lục tướng quân cũng không thể quản chuyện của phủ Nam Phong Bá.
Nay Lục Văn Thao mời hắn, Lục Văn Mộc đương nhiên phải đi.
Khi Lục Văn Mộc đến nơi, Lục Văn Thao đang ở thư phòng ngồi không yên, nhìn thấy Lục Văn Mộc thìvội vàng nói, "Mộc đệ, ngươi đến rồi, đã xảy ra đại sự." Lục Văn Thao cũng không phải là người bộp chộp đến mức làm cho hắn thất nhan thất thố như vậy, nhất định không phải việc nhỏ, Lục Văn Mộc vội vàng tiến lên, thấy trong tay của Lục Văn Thao cầm một bản tập san khổ rộng, trên đó chi chít chữ.
Lục Văn Mộc tiếp nhận rồi đọc kỹ, suýt nữa đã tức đến choáng váng mặt mày, cả giận nói, "Họ Trầm này là ai, vì sao lại dám làm ô uế thanh danh của Lục gia chúng ta?!"
Tuy Trầm Chuyết Ngôn để lỡ ân khoa mùa xuân. Bất quá hắn lại được mọi người biết rõ hơn cả tam đỉnh giáp. Hơn hẳn kim bảng, cái tên Trầm Chuyết Ngôn hiện tại đã trở thành màu đỏ tía ở đế đô.
Minh Trạm phân phó Ngụy Tử Nghiêu làm tập san, Ngụy Tử Nghiêu hành văn hữu hạn, hơn nữa Ngụy Tử Mẫn biết thời biết thế, liền thỉnh Trầm Chuyết Ngôn làm chủ bút.
Minh Trạm động tay động chân một chút, đặc biệt đề danh cho tờ tập san là: Tập san Hoàng thất.
Tuy rằng văn tự của Minh Trạm thật sự không tốt, nhưng bởi vì là nhất quốc tôn sư cho nên vẫn có vô số ngươi khen ngợi.
Chuyện của Lục lão bát bị đăng trên tập san, đương nhiên phải nói đến ân oán của Lục lão bát và chủ bút Trầm Chuyết Ngôn.
Ngụy Tử Nghiêu chỉ giỏi về chuyên môn của mình, chuyên môn của hắn chính là sống phóng túng, hắn rất quen thuộc đối với việc này. Trầm Chuyết Ngôn là thiếu niên nhưng to gan, lập tức nói, "Chỉ viết mấy thứ ăn uống đàn hát khoác lác như vậy thì ai thích xem? Phải viết những thứ khiến người ta chú ý mới được."
Vì thế chuyện lớn xảy ra ở đế đô mấy ngày gần đây tỷ như Minh Nguyệt lâu bị niêm phong, ông chủ Lục lão bát nấp đằng sau có liên quan đến vụ án, bị thêm mắm thêm muối mà viết lên tập san.
Trầm Chuyết Ngôn đối với Lục lão bát chính là cừu mới hận cũ, một ngày cũng không quên.
Hãy nghĩ một chút đến sự tự tôn cao ngạo của người cổ đại đi, huống chi Trầm Chuyết Ngôn là thiếu niên tài cao, đã đỗ cử nhân. Hơn nữa hắn tự nhận việc để lỡ ân khoa mùa xuân đều là do Lục lão bát gây nên, thâm cừu đại hận càng gia tăng khiến cho toàn bộ đế đô đều có thể chứng kiến khả năng hành văn cay nghiệt của Trầm tài tử.
Trầm Chuyết Ngôn phân tích vụ án Lục lão bát của Minh Nguyệt lâu từ dòng họ Lục gia, từng bước nói rằng Lục gia cậy thế làm ác, vô cùng đáng giận. Lục thị bộ tộc liên tục có hai vị Phò mã, mọi người trong đế đô đều nghĩ người của Lục thị có đức có tài, nào ngờ hữu danh vô thực, và vân vân.
![](https://img.wattpad.com/cover/285841639-288-k170225.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[EDIT/REUP] Hoàng Đế Nan Vi
HumorTác giả: Thạch Đầu Dữ Thủy Thể loại: Cổ Đại, Đam Mỹ, Truyện Cung Đấu, Huyền Huyễn Nguồn: fynnz.wordpress.com Giải nghĩa tiêu đề: Làm Hoàng đế thật khó Chuyển ngữ: Fynnz với sự giúp đỡ của QT Thể loại: 1×1, cường cường, cung đình, hầu tước, thiên c...