Trương Triết Hạn hai mươi ba tuổi, lần đầu tiên nhìn thấy Cung Tuấn là trong một chương trình truyền hình.
Khi đó Trương Triết Hạn vừa tốt nghiệp đại học được một năm, chỉ là một nhân viên bình thường trong một công ty nước ngoài. Công việc rất bận rộn, nên ngoại trừ mỗi cuối tuần về nhà thăm bà Trương, thời gian còn lại đều dành để làm việc.
Xem chương trình đó cũng chỉ là tình cờ, hôm ấy anh tăng ca, về đến nhà cũng đã gần hai giờ sáng, tùy ý nấu một bát mì rồi vừa ăn vừa lướt điện thoại, trang chủ đề cử chương trình này. Anh tiện tay nhấn vào, tiện tay kéo đến thời gian mà anh thích.
Thật đúng lúc, gương mặt của Cung Tuấn xuất hiện trên màn hình. Cậu đang nhìn về máy ảnh mỉm cười, vô cùng ôn nhu xinh đẹp.
Thật ra Trương Triết Hạn là một người nhan khống, Cung Tuấn đẹp trai, cười lên cũng đẹp như vậy, sinh ra hảo cảm với anh cũng là bình thường. Giới giải trí chưa bao giờ thiếu ngôi sao xinh đẹp, Cung Tuấn lúc đó không tính là nổi bật lắm, nhưng Trương Triết Hạn bận rộn công việc, không có thời gian tìm hiểu người khác, cho nên tự nhiên liền động tâm với ngôi sao nhỏ chỉ kịp nhìn thoáng qua này.
Ban đầu chỉ là nhìn mặt mà thôi, làm việc xong ngắm soái ca để dưỡng mắt cũng không tệ lắm. Kết quả có thể là nhìn nhiều sinh cảm tình, mà càng lúc càng có chiều hướng không thể vãn hồi. Càng hiểu Cung Tuấn, lại càng thích. Mà tình cảm này, kéo dài sáu năm. Nói chính xác hơn, đến giờ cũng đã được tám năm.
Trước kia Trương Triết Hạn có nằm mơ cũng không ngờ được, một ngày kia có thể sống chung một nhà với ngôi sao nhỏ mà anh thích nhiều năm, nằm trên cùng một chiếc giường, còn ngủ với người ta luôn rồi.
Trương Triết Hạn bị đồng hồ sinh học đánh thức lúc bảy giờ sáng, cảm thấy toàn thân không thoải mái, cũng không phải là đau đến mức không chịu nổi, chỉ là khó chịu. Thắt lưng đau nhức, đùi trong vừa ngứa vừa đau, cổ cũng đau. Cung Tuấn thoạt nhìn dịu dàng ngại ngùng như vậy, ở trên giường lại nguy hiểm hung hăng như muốn ăn sạch anh. Trương Triết Hạn cảm thấy anh tỉnh rồi ngất, ngất rồi tỉnh, mỗi lần mơ màng mơ màng mở mắt đều nhìn thấy gương mặt toát đầy mồ hôi lại càng thêm diễm lệ của Cung Tuấn. Cậu cúi đầu hôn nhẹ lên tóc mai của anh, động tác phía dưới cũng không chậm lại, đâm rút đến nỗi khiến anh hít thở không thông mấy lần.
Trương Triết Hạn trừng mắt hồi lâu, rồi mới cúi đầu nhìn người trong lòng.
Cung Tuấn vùi mặt vào cổ anh, hai tay ôm eo anh, chân hai người vô cùng thân thiết quấn vào nhau. Một người cao như vậy, lại cố gắng thu mình lại để có thể hoàn toàn rúc vào lòng Trương Triết Hạn.
Trương Triết Hạn nhớ tới ngày đầu tiên ngủ chung giường, khoảng cách lúc đó giữa hai người đủ cho một người nữa nằm. Cung Tuấn đứng đắn nằm một góc giường, ngay cả tư thế ngủ cũng rất ngay ngắn. Anh dở khóc dở cười lăn qua chỗ cậu, kết quả là hai người cả người cả chăn đều rớt xuống giường.
Nửa đêm Trương Triết Hạn tỉnh dậy một lần, là bị cơn nóng đánh thức. Mơ màng phát hiện anh đang nằm nghiêng, bị người sau lưng gắt gao ôm vào lòng. Cung Tuấn gác đầu lên vai anh, nhắm mắt chìm vào giấc ngủ. Trương Triết Hạn sợ nóng, nhưng lại không nỡ đẩy cậu ra, đành phải đạp tung chăn trên người rồi ngủ tiếp. Lần thứ hai bị cơn nóng đánh thức, mở mắt liền thấy, chăn bông đang đắp trên người mình, Cung Tuấn lần này không ôm anh nữa, nhưng cả người cuộn tròn trong lòng anh, Trương Triết Hạn vừa động cậu liền tỉnh, mở to đôi mắt ướt át mơ hồ nhìn anh, bộ dạng vừa ngoan ngoãn vừa ngây thơ khiến Trương Triết Hạn mềm lòng, cũng không quan tâm nóng hay không nóng nữa.
BẠN ĐANG ĐỌC
[TUẤN TRIẾT] HÁI SAO
FanfictionTên gốc: 摘星 Tác giả: Giang Lí (江鲤) Edit: Phù Sinh Nhược Mộng Thể loại: rps Tuấn Hạn, ooc, giới giải trí, trọng sinh Văn án: Trương lão sư trở thành người đại diện kim bài, tạo nên thời đại giải trí đỉnh lưu thuộc về ngôi sao nhỏ tuyến 18 Cung Tuấn. ...