Chương 29

509 41 4
                                    


Vương Nhất Bác sau khi xem xong phim truyền hình thì cảm thấy vô cùng nhàm chán vì vậy cậu liền cầm điều khiển tắt ti vi, đứng dậy rồi đi tới thư phòng trên lầu.

Đợi Chiến trở lại còn rất lâu, cậu mở vi tính lên chơi một chút với lại xem thử có chuyện gì hay không, sẵn tiện nghiên cứu những nơi có phong cảnh tuyệt đẹp.

Vương Nhất Bác đi vào thư phòng, thoải mái ngồi trên trên ghế, mở laptop trên bàn, trong chốc lát màn hình nhắc nhở phải nhập mật khẩu mới mở được, cậu nhanh chóng gõ mật khẩu, không cần phải nói, Chiến nhất trí mật khẩu là ngày hai người gặp nhau nếu như không phải bằng kỹ thuật máy tính của cậu cũng có thể nhanh chóng giải được mật khẩu.

Trong chốc lát, hình ảnh hai vợ chồng ôm nhau thân mật xuất hiện trên màn hình, trong tấm ảnh cậu nở nụ cười rất ngọt ngào, mà ánh mắt của anh khắc sâu, nhu tình say đắm có thể chìm chết người, không phải cậu khoe khoang, bọn họ thật sự là một đôi trời đất tạo nên, hắc hắc hắc. . . . . . . Này. . . . . . Đây quả thực không giống người phàm nha, một đôi Thần Tiên Quyến Lữ (một đôi tiên nhân) cậu đã rất dễ nhìn rồi, anh càng giống thần hơn, làm người ta nhịn không được mà bị chìm vào đôi mắt tĩnh mịch kia.

Quả nhiên cậu đoán không sai, mật khẩu chính là ngày hai người gặp nhau, ha ha ha. . . . . . Người ngoài khẳng định không đoán được anh sẽ tạo mật khẩu đơn giản mà có ý nghĩa như vậy. Bên trong đều là tài liệu về công ty, người khác không cách nào biết được. Bởi vì nếu nhập sai mật khẩu, tất cả số liệu máy tính sẽ lập tức bị tiêu hủy, cậu phát hiện ra tính năng này, nên cậu rất hoàn hảo không gõ sai nếu không tài liệu của anh sẽ bị cậu làm hỏng, cậu không biết anh có bản dự phòng hay không .

Bất kể anh đem máy tính đặt ở thư phòng, mà trừ hai người thì những người khác không thể vào, như vậy anh không thể không biết cậu có lúc sẽ dùng đến máy tính. Hơn nữa cậu cũng không quên, lúc Chiến ra khỏi cửa có nói nếu cậu nhàm chán có thể chơi máy tính, như vậy là anh không lo lắng trong máy tính có tài liệu bị cậu nhìn thấy, cậu cũng không cần bận tâm xem thử có gì chơi không.

Vương Nhất Bác nhanh chóng truy cập vào một địa chỉ trang web, sau đó cậu nhập vào vào tài khoản và mật khẩu, máy tính lập tức giúp cậu kiểm tra, rất nhanh cậu đã vào cơ sở dữ liệu trung tâm.

Vương Nhất Bác mới đăng nhập một lát, liền có người nhìn thấy được, một câu trò chuyện lập tức xuất hiện trên màn hình.

‘Này Tiểu Bác, không phải cậu phục vụ ông xã sao? ’

Vương Nhất Bác bất đắc dĩ gõ vào ‘Anh ấy đã đến công ty rồi.’

Đám người này thường giễu cợt ông xã cậu thích dính lấy cậu. Mặc dù đây là sự thật nhưng cậu nghĩ tới việc bọn họ cười nhạo liền nhức đầu, ông xã thân yêu dính cậu có nghĩa là sức quyến rũ của cậu lớn, đám người đó ngày ngày đều nói chuyện này, thôi quên đi, cho họ ghen tị đến đỏ mắt luôn.

‘Ah. . . . . . Tớ nói đâu có sai, làm sao cậu lại rãnh rỗi chơi máy tính, nguyên lai là ông xã hay dính cậu không có ở đây a, nghe nói anh ấy rất bá đạo, ở nhà thời thời khắc khắc cũng dính lấy cậu không tha, ha ha ha. . . . . . Tớ còn đang suy nghĩ cậu có phải thừa dịp anh ấy đi vệ sinh mới có thể lướt Web hay không.’

‘. . . . . . ’ Vương Nhất Bác im lặng trợn tròn mắt, giọng điệu này là như thế nào, rõ ràng chính là giễu cợt ý của cậu.

‘ Không phải nói đi chơi sao? Định đi đến nơi nào vậy? ’ Quý Nhật San nói vào, cô cũng muốn ra ngoài chơi, không biết bọn họ có đi chung một chỗ không, có thể gặp nhau hay không. Rất kỳ quái là Hồ Chính Phong luôn theo sau cô lúc ẩn lúc hiện, làm cô rất phiền lòng, cô rất muốn thoát khỏi anh ta.

‘Còn chưa quyết định, anh ấy đến công ty xử lý công việc đoán chừng hôm nay sẽ đi! Xem xét lại một chút tình hình rồi nói sau, ai nha, thật nhàm chán ’ Vương Nhất Bác vội vàng chuyển đề tài, để tránh cậu tiếp tục bị trêu chọc.

‘ Nhàm chán a, dĩ nhiên rất nhàm chán, ông xã nhà cậu không dính cậu nha, chẳng lẽ Tiểu Bác cũng rất dính người kia sao? ’

‘. . . . . . . . ’ sao cô lại quay lại vấn đề này?

‘ Không nói lời nào chính là đồng ý, hi hi hi. . . . . . cậu thật bị tớ đoán trúng rồi. ’ ở một máy tính khác, Quý Nhật San nở nụ cười mờ ám gõ bàn.

‘Cậu ở đây nói nhảm cái gì, không nói nữa tớ muốn xem có địa điểm du lịch nào tốt không. ’ Vương Nhất Bác cười viết, sau đó rời khỏi trang web.

"Bảo bối, đang làm gì đó?" Không biết Tiêu Chiến xuất hiện từ lúc nào bỗng nhiên anh đứng bên cạnh Vương Nhất Bác, từ phía sau ôm lấy thân thể mềm mại của cậu, anh nhẹ nhàng tựa đầu lên vai cậu, ngửi mùi hương nhàn nhạt từ trên người của cậu.

"A, anh vào đây lúc nào? Sao không có tiếng động, làm em sợ giật mình." Vương Nhất Bác vỗ vỗ ngực nói.

Chẳng lẽ năng lực cảm nhận của cậu giảm xuống, nếu không anh vào thư phòng lúc nào cậu cũng không biết, không biết anh có nhìn thấy nội dung nói chuyện phiếm vừa rồi hay không. Đó không phải đơn giản là nói chuyện phiếm, bên trong còn có một chút giới thiệu về tổ chức, nếu bị anh nhìn thấy dựa vào tài trí thông minh của anh khẳng định không cần mất nhiều thời gian là có thể phát hiện thân phận của cậu, Vương Nhất Bác lo lắng thầm nghĩ.

"Anh vừa vào, nhìn thấy em rất chú tâm vào máy tính, ngay cả anh lớn tiếng mở cửa đi vào cũng không nghe được, đúng rồi em vẫn chưa trả lời anh, em ở đây làm gì đó?" Tiêu Chiến vừa nghịch mái tóc mềm mại của cậu, không chút để ý nói.

Anh vừa về tới nhà liền đi tìm cậu, kết quả anh đi qua cửa thư phòng mới nhìn thấy cậu ở bên trong, hơn nữa bộ dáng rất chú tâm, anh đột nhiên tò mò rốt cuộc cậu đang làm gì, cho nên mới bước chậm lại, giấu đi hơi thở của mình lặng lẽ đi đến sau lưng cậu.

Quả nhiên anh nhìn thấy bảo bối cùng một người tên là Quý Nhật San trò chuyện, địa chỉ trang web anh đã nhớ kỹ, từ cách họ nói chuyện phiếm có thể nhìn ra họ rất thân quen chẳng lẽ là bạn của Tiểu Bác? Xem ra anh phải thăm dò, anh hi vọng có thể biết tất cả mọi chuyện của Tiểu Bác như vậy anh mới có cảm giác an toàn. Cho dù cậu không muốn anh biết thì anh sẽ giả vờ không biết.

01/11/2021

ZSWW_Vợ Yêu Của Tổng Giám Đốc Xã Hội ĐenNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ