CHƯƠNG 9: TẤN GIANG THANH THỦY BẢN

5.6K 361 29
                                    

Cô gái nhỏ cắn môi, đầu hơi cúi thấp, gương mặt phiếm hồng, một đôi mắt đen láy trong suốt hơi chút mở to, hai tay rũ bên người có chút bất an, tựa hồ đang nổ lực khắc chế quẫn ý.

Cô tựa như một món quà trân quý giấu sau lớp giấy gói màu hồng nhạt.

Ánh mắt Giang Ngu ngưng trọng.

"Chị?" Thấy cô ấy không nhúc nhích, Trình Tô Nhiên thật cẩn thận gọi một tiếng, sau đó ý thức được cái gì, hơi hơi cúi đầu, run rẩy cởi xuống áo ngủ của bản thân.

Gỡ xuống lớp giấy gói liền hiện ra hình dáng món quà bên trong.

Cô rất trắng, tuy rằng gầy nhưng không phải dạng khô gầy, ở nơi ánh đèn gội xuống cô tựa như một quả vải đã được lột bỏ vỏ.

Cổ họng Giang Ngu khô khốc, nhấp một ngụm rượu.

Chất lỏng ngọt ngào mang theo hơi lạnh cùng một chút cay xè chảy xuống.

Bỗng dưng, cô ấy duỗi cánh tay ra, bắt lấy động tác của cô gái nhỏ, thoáng dùng lực đem người kéo ngồi trên người mình, thuần thục mà ôm lấy.

Cái mũi nhẹ hít, có thể ngửi được hương sữa bò thuần tịnh, giống như ôm một đoàn lông nóng hổi.

"Có biết uống rượu không?" Giang Ngu ôn nhu hỏi, tựa hồ cũng không vội vả tiến vào chủ đề chính.

Trình Tô Nhiên khẩn trương đến trái tim thình thịch đập lên, đôi tay bám lấy bả vai cô ấy, thành thật trả lời: "Lúc còn nhỏ có uống qua bia một lần..... Không uống được."

"Có muốn bồi tôi uống một chút rượu vang đỏ hay không?"

"......"

"Ngọt."

"Được."

Vừa nghe là ngọt, Trình Tô Nhiên cũng không kháng cự, thậm chí còn có chút muốn thử xem. Cô thấy trên tay Giang Ngu chỉ bưng một cái ly, thực hiểu chuyện mà muốn đi xuống, "Em đi lấy một cái ly đến."

"Không cần." Giang Ngu ôm chặt cô không cho đi, một tay bưng cái ly chân dài tiến đến bên môi cô, "Uống cái này."

Ly dài đựng đầy chất lỏng màu đỏ tươi như máu.

Nồng đậm, nhiệt tình, lại quyến rũ.

Giống ái tình cũng giống dục vọng.

Trình Tô Nhiên rũ mắt lại nâng lên, không xác định mà nhìn về phía Giang Ngu, "Chị... Không để ý sao?"

"Không ngại."

"Ừm."

Trình Tô Nhiên cúi đầu ngửi ngửi, ngửi thấy một mùi hương nhàn nhạt của quả, tươi mát ngọt ngào, lại hỗn loạn như một điếu thuốc lá hoặc hương vị của phụ gia, vị cồn rất nồng, hơi chút tiến vào trong mũi.

Cô tính toán nhấp miệng nhỏ mà thử một ít.

Hương vị đặc sệt ngọt ngào trong nháy mắt đánh sâu vào trong não cô, lại biến hóa tựa như sáp nến, vị cồn dũng mãnh xông vào xoang mũi, cô thật nhanh nuốt xuống, cổ họng phiếm lạnh.

"Thế nào?" Giang Ngu vén lên vài sợi tóc rơi trước trán cô.

Trình Tô Nhiên kinh hỉ lộ ra tươi cười, liên tục gật đầu: "Uống rất ngon, giống nước ngọt."

BHTT [EDIT - HOÀN] CẤM ĐỘNG TÂM - CẢNH NGÔNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ