Tiếng nói vừa dứt, Trình Tô Nhiên lập tức lấy lại tinh thần, nghẹn lại yết hầu, lòng bàn tay gắt gao nắm lấy sô pha dưới thân, cưỡng bách bản thân trấn định lại.
"Không có việc gì." Cô cắn môi dưới, lộ ra gương mặt tươi cười.
Trong phút chốc cánh môi vừa hơi chút trắng bệch rất nhanh khôi phục lại phấn hồng, giống như một viên kẹo ngọt anh đào óng ánh. Giang Ngu cúi đầu hôn xuống, lòng ngực nóng lên.
"Ưm."
Trình Tô Nhiên nhắm mắt lại, nhịn không được bắt đầu phát run, ngón tay cắm thật sâu vào sô pha, móng tay bởi vì siết chặt mà trở nên đau nhức, nhưng tay chân lại không nghe theo sai bảo.
Ký ức đêm hôm đó ở trong đầu giống như một bộ phim chiếu lại, một bức lại một bức hiện lên vô cùng rõ ràng.
Chị ấy thật sự rất hung dữ.
Cô sợ hãi.
Cho rằng đã trôi qua lâu như vậy, cảm xúc sớm đã phai nhạt, nhưng lúc hai người gần gũi nhau, cùng nhau tiến thêm một bước, những ký ức được chôn sâu dưới đáy lòng giống như bóng ma đột ngột xuất hiện, tựa như một con mãnh thú, điên cuồng mà gặm cắn cô.
Nhưng cô lại không thể cự tuyệt.
Nụ hôn dài dần rút đi không khí, ngừng lại một lát, lại biến thành những hạt mưa rải rát dừng trên đôi mắt, cái mũi cô.
Trình Tô Nhiên run đến càng thêm lợi hại.
Giang Ngu lại lần nữa dừng lại.
"Lạnh không?" Cô ấy vén ra sợi tóc bên mái cô gái nhỏ, đáy mắt là lửa nóng nhu tình, trong thanh âm không tự giác mang theo chút ý vị thương tiếc, "Chúng ta về phòng được không?"
Phòng......
Ánh đèn tối tăm, tiếng vang ong ong, bất lực nức nở. Cô nhớ tới đủ loại tư vị, trong lòng càng thêm sợ hãi.
"Em, em tương đối thích nơi này-----" Trình Tô Nhiên nặn ra một nụ cười tươi, hai má lúm đồng tiền nhỏ cứng đờ móp méo lõm xuống, tay chân lại vẫn run lên không ngừng, cô không biết rằng hai mắt của mình đã sớm đỏ hoe.
Thẳng đến khi có ánh nước lập lòe, hơi nước chua xót tràn ngập.
Cô thực nhanh chớp động mí mắt.
Giang Ngu nhìn xuống cô gái nhỏ, ánh mắt thật sâu, không biết suy nghĩ cái gì, bỗng dưng cô ấy đem người đỡ dậy, "Sợ hãi?"
"Không có không có." Trình Tô Nhiên liên tục lắc đầu.
"Nói dối."
"Thật sự không...."
Lời còn chưa nói xong, nước mắt liền rơi xuống, cô cả kinh cuống quýt quay mặt đi, nương theo tóc che đậy mà giơ tay lên lau.
Quả nhiên là bạn nhỏ nói dối thành quen.
Trong mắt Giang Ngu hiện lên một tia bất đắc dĩ, tâm tình có chút trầm trọng. Cô ấy nhớ tới buổi tối hôm đó, tuy rằng đã qua một khoảng thời gian, nhưng vẫn nhớ mang máng bạn nhỏ thanh âm nức nở thống khổ.
Khi đó trong đầu cô ấy chỉ có thống khoái bởi vì dục vọng khống chế được thỏa mãn.
Giống như chú chim nhỏ ngoan ngoãn dưỡng ở trong lòng bàn tay, khi cô ấy vui vẻ, sẽ nhìn xem lông chim xinh đẹp, nghe một chút giọng hót thanh thúy của chim, vô cùng yêu thích, khi cô ấy không vui vẻ, chỉ cần khép lại lòng bàn tay, dùng một chút lực cũng có thể kết thúc sinh mệnh của chim nhỏ.
BẠN ĐANG ĐỌC
BHTT [EDIT - HOÀN] CẤM ĐỘNG TÂM - CẢNH NGÔ
RomanceTác phẩm: Cấm động tâm Tác giả: Cảnh Ngô Tích phân truyện: 448.829.184 Thể loại: Nguyên sang - bách hợp - tình yêu - đô thị tình duyên - yêu sâu sắc Số chương: 123 chương Thị giác tác phẩm: Hỗ công Phong cách tác phẩm: Nhẹ nhàng Tiến độ truyện: Đã h...