CHƯƠNG 101: MUA BÁNH KEM

5.5K 296 56
                                    

Tối nay không có trăng.

Giang Ngu uốn gối ngồi ở trên bệ cửa sổ trong phòng ngủ, ôm ấp một con thỏ lớn, từng chút từng chút nhéo lấy tai thỏ thật dài, ngoài cửa sổ là những ánh đèn lưu lệ chiếu ra từ những tòa cao ốc, tinh tinh điểm điểm ánh vào trên người cô ấy.

Đèn bàn đặt ở đầu giường phát ra ánh sáng hôn nhược, thân ảnh cô tịch của cô ấy bị ám sắc nuốt chửng.

Điện thoại liên tiếp vang lên hai lần.

Có tin nhắn Wechat.

Gương mặt của cô ấy lộ ra thần sắc vui sướng, gấp đến độ không chờ nổi mà cầm lấy mở khóa điện thoại, điểm vào xem, phía trên cùng là ảnh đại diện của Nhiên Nhiên thế nhưng lại không xuất hiện chấm đỏ, người gửi tin nhắn là Bạch Lộ.

Bạch Lộ: [ nhớ thay em nhặt xác. ]

Bên dưới là một tấm ảnh chụp, một chậu chất đầy than củi đốt đến đỏ bừng.

Giang Ngu thở hốc vì kinh ngạc, không kịp đánh chữ trả lời, ấn xuống ghi âm, lạnh lùng nói: : "Em lại phát điên cái gì nữa?"

Bạch Lộ: [ a. ]

Qua một lát, một đoạn ghi âm thật dài được gửi đến: "Em không điên a, em thật sự rất ổn, em còn đặc biệt muốn cười nữa kìa, người mà bản thân để ý nhất lại xem mình không bằng một con chim hoàng yến..... Em trả giá nhiều như vậy, đối với chị tốt như vậy, chị vẫn đề phòng em, còn đánh em... Em không biết em đã làm sai cái gì, chính chị là người muốn em chết..... Được a, em đây liền đi tìm chết, thỏa mãn chị, chị sẽ hằng đêm đều mơ thấy em, thật tốt...."

Thanh âm của cô ta khàn khàn lại quỷ dị, giống như từ một thế giới xa xôi nào khác bay tới đây.

Giang Ngu nghe xong cả người nổi đầy da gà, còn có chút phiền chán nói không nên lời. Bình sinh cô ấy ghét nhất là bị uy hiếp, đặc biệt là người thân cận bên mình, Bạch Lộ là một tay cô ấy bồi dưỡng, cô ấy chịu đựng cô ta vô số lần, đối phương lại chỉ biết được một tấc lại muốn tiến thêm một bước, lần lượt khiêu chiến giới hạn nhẫn nại của cô ấy.

Nói năng lộn xộn, không rõ logic, vĩnh viễn đều là một bộ đạo đức bắt cóc kia.

Cô ấy gọi điện thoại cho Bạch Lộ.

Bạch Lộ rất nhanh đã tiếp máy.

"Rốt cuộc em muốn như thế nào?" Giang Ngu nén lửa giận nói.

Bạch Lộ cười lạnh một tiếng, chậm rãi nói: "Làm cho tiểu tình nhân của chị cút đi."

Giang Ngu nắm chặt nắm tay, "Tôi lặp lại lần nữa, Nhiên Nhiên không phải tiểu tình nhân!"

"Một ngày như vậy, cả đời đều như vậy! Bị bao dưỡng chính là hạ tiện! Bán mình cho người ta làm đồ vật đùa bỡn! Cô ta không xứng với chị!" Đột nhiên cảm xúc của Bạch Lộ trở nên kích động, ở bên trong điện thoại cuồng loạn rống lên.

Câu chữ vũ nhục chui vào trong màng tai, giống như từng cây gai bén nhọn, thật sâu mà đâm vào trong ngực Giang Ngu, trong phút chốc, tức giận cả người của cô ấy vọt thẳng lên đỉnh đầu.

BHTT [EDIT - HOÀN] CẤM ĐỘNG TÂM - CẢNH NGÔNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ