Đỏ mặt
"Ăn trưa với em đi."
"Không."
"Thôi mà, chán anh thật đấy." Jungkook nhăn mặt khi một lần nữa lời mời của cậu bị từ chối. "Lần này là lần thứ ba trong tuần rồi đấy, anh cứ nói một lời đồng ý thôi là được mà." Cậu chàng bĩu môi, cố tận dụng hết sự dễ thương của mình để hòng xoay chuyển ý chí người kia. Chỉ tiếc là...
"Không." Jimin lần nữa lạnh mặt từ chối, đẩy khay thức ăn tới gần Jungkook, cúi đầu ghi chép gì đó trong cuốn sổ rồi định rời đi, giống như cái cách anh hoàn thành công việc ở chỗ những người bệnh nhân khác.
"Em nghĩ là em sẽ chỉ có hứng nếu anh cùng ăn với em thôi. Em không thích thứ này đâu, em muốn đồ ăn mà bác sĩ hay ăn cơ."
Jungkook bắt đầu ngồi dậy rồi đứng lên, rời giường. Cắn răng chịu đựng cơn đau truyền đến từ vết thương nhưng vẫn cố gượng dậy.
Như cậu đã nghĩ, Jimin lập tức xoay người lại, chạy về phía mình.
"Tên ngốc này, làm vầy thì chữa trị có ích gì chứ. Cậu không dừng lại khi thấy đau được à?" Anh nhẹ nhàng đẩy Jungkook ngồi ngược lại giường, cẩn thận kiểm tra những cái xương sườn bị gãy kia.
"Thôi mà... anh mà chịu ăn với em thì không có vụ em làm vậy đâu." Jimin đảo mắt một vòng, tính xoay người bỏ đi thì cổ tay bị người kia nắm lại. Anh quay phắt lại.
"Bỏ ra."
"Không"
"Bỏ. Ra."
"Không có vụ đó đâu." Jungkook dùng lực kéo cổ tay người kia, khiến Jimin chới với rồi ngã lên người cậu.
Mắt Jimin như có điện tóe lên mà nhìn Jungkook, nhưng rồi anh giật mình khi thấy cả hai đang gần gũi như thế nào. Anh cảm nhận máu dồn lên mặt, cảm nhận mặt mình dần dần nóng lên.
"Ai da." Jungkook tặng cho người đang nằm trên người mình một cái nháy mắt tinh nghịch, khóe miệng nhếch lên đầy ranh mãnh. Nhìn qua đâu ai biết rằng cậu đang cố nén cơn đau khi bị đè trên người. Mặt của Jimin ngập trong sắc đỏ, càng ngại ngùng hơn, vết đỏ dần lan ra cả tai và gáy, nổi bật trên lớp da trắng mịn.
"T-Tôi umm- phải- đi rồi..." Jimin cố bật dậy, lập tức rời leo ra khỏi người người kia rồi chạy ra ngoài, hai bàn tay nhỏ xinh che khuôn mặt đỏ gay gắt.
Jungkook nằm xuống giường, điệu cười đắc thắng treo trên khóe miệng, ngoan ngoãn xúc thức ăn vào miệng.
============
Jimin đứng trước gương rồi nhìn vào bản thân trong đó, nhất thời không biết nói gì. Anh dùng tay hứng nước rồi tát thật mạnh lên mặt, nước lạnh làm anh tỉnh táo, làm dịu bớt sắc đỏ trên mặt . Những giọt nước chạy dọc theo sợi tóc mềm mại rồi rơi xuống đất kêu lên những tiếng 'tách, tách' nhẹ nhàng, một số len lỏi thấm vào lớp áo choàng trắng.
Chỉ khi anh đã hoàn toàn bình tĩnh lại thì mới có thể làm việc tiếp.
Anh thở một hơi thật sâu rồi bước ra khỏi nhà vệ sinh. Vào lúc chạm vào tay nắm cửa, nó bật mở. Mà anh thì đâu ngờ được điều này, nhảy dựng ra sau.
BẠN ĐANG ĐỌC
Trans- Kookmin- Save me
Fanfiction"Cái cách anh chạm vào em thật là nóng bỏng." "Tôi chỉ đang đặt ống tiêm tĩnh mạch cho cậu thôi, Jungkook." ..... Năm thứ tư sau khi công dân mẫu mực Jimin cứu sống Jungkook khỏi vụ tai nạn kinh hoàng đó. ========= Bản dịch đã có sự cho phép của tác...