-30- Surprise

581 38 0
                                    

Truyện sắp đến hồi kết thúc rồi nhe

===================

Khi Jimin trở về nhà từ quán cà phê - mà anh đã cố tình đi chậm lại để chờ Jungkook và Taehyung về nhà trước, để hai người họ không biết rằng anh đã biết hai người đó theo dõi anh từ nãy - cười khúc khích vì tiếng thở nặng nhọc phát ra từ chiếc ghế bành.

Anh nhìn hai chiếc áo đi mưa bị quăng đại lên chiếc ghế bên cạnh.

'Thế Jimin... mọi chuyện sao rồi?' Taehyung ngây thơ hỏi, hơi thở vẫn còn dồn dập vì chạy hồng hộc lên cầu thang vài giây trước.

Jungkook ngồi bên Taehyung nhìn anh, nắm tay vô thức siết chặt. 'Cậu ta có làm đau anh không? Có chạm vào anh không?'

'Hai người không cần giả bộ như cả hai không có ở đấy đâu. Cả hai không có cải trang tốt đến mức đấy đâu' Jimin ôm bụng cười, lông mày nhếch lên cao vì thích thú.

'Chết tiệt. Anh biết....' Jungkook bĩu môi.

Jimin thả mình xuống ghế, ngồi giữa Jungkook và Taehyung, thở dài một hơi rồi cười lớn. Choàng hai tay qua vai của hai người cạnh bên, khóe miệng nhếch lên.

'Mừng là hai cậu đều ở đây. Tớ cảm thấy an toàn lắm.' Hai người kia cũng ôm lấy Jimin.

'Chúng tớ phải trông chừng cho cậu chứ. Nhất là khi tớ là người bắt đầu mọi thứ...' GIọng Taehyung nhỏ dần, chạm vào bàn tay đang băng bó.

'Không đó không phải là lỗi của anh! Em mới là người để hắn ta ở đó! Thậm chí còn kéo hắn tới cạnh Jimin!' Jungkook nói, vỗ vai Taehyung thay cho lời an ủi 'Lỗi của em'

Jimin nói từ giữa hai người 'Không ai có lỗi cả. Việc này sẽ xảy ra dù có như nào đi nữa. Hắn ta đang trên đường đến bệnh viện khi em có ở đó rồi Jungkook. Và cả Taehyung, cậu là người làm vậy để bảo vệ tớ mà! Nói chung lỗi là ở tớ!'

'Không' Jungkook và Taehyung nói cùng lúc.

'Như anh đã nói mà không ai có lỗi cả. Và mọi việc đã qua rồi, việc gì phải lo nữa.' Jungkook kết thúc chủ đề với một câu nói. 

Sau một khắc im lặng, JImin lại lên tiếng 'Taehyung, cậu tính làm gì khi bị đình chỉ? Hai tuần mà đúng chứ?'

'Yeah... chắc là tớ chỉ làm mấy thứ lặt vặt như ngủ, ăn với chơi game thôi. Có thể là tớ còn tập vài bài thể dục nữa. Sẽ chán lắm mà.' Taehyung ngả lưng ra ghế bành mà lên tiếng.

'Đã bảo là tớ nên nhận lỗi rồi mà tên ngốc' Jimin đấm một cái lên tay Taehyung, nhận được một tiếng rít đau đớn từ người bạn.

'Chết tiệt đương nhiên là không. Cậu mà không thể phẫu thuật các thứ thì chẳng phải sẽ chết hay làm gì điên điên mà không biết. Tớ làm thôi là được' Anh nở một nụ cười hình chữ nhật.

Ở bên ghế bên kia, Jungkook ho vài tiếng thu hút sự chú ý của hai người kia 'Anh cũng có thể đeo cái râu giả rồi giả bộ làm một bác sĩ nào đó - tên là Tim Kaehyung chẳng hạn - rồi nhận công việc khác nhưng chắc chắn người ta sẽ nhận ra anh' Jungkook xoa xoa dưới cằm mà suy từ 'Hay là tin em đi. Em là một bậc thầy về cải trang mà'

Trans- Kookmin- Save meNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ