Vì trong viện có đông ám vệ, mà tâm trạng Thẩm Thiên Lăng có chút không khống chế được nên Tần Thiếu Vũ không thể làm gì khác hơn là không để ý đến Thẩm Thiên Lăng giãy dụa mà mạnh mẽ bế hắn về phòng ngủ. Có một số chuyện ở không gian riêng dễ giải quyết hơn.
Quả nhiên là thế, ám vệ đồng loại siết chặt tay!
Thời điểm này có giải thích thế nào cũng không ổn! Trước hết phải đè lên giường cưỡng hôn, dùng đôi môi ấm nóng hôn lên nước mắt long lanh, sau đó lăn trên giường làm một số chuyện thân mật mới là biện pháp tốt nhất để hóa giải mâu thuẫn!
Cung chủ nhất định phải nỗ lực, đừng để mất mặt Truy Ảnh cung!
"Buông ra". Thẩm Thiên Lăng một mực đánh hắn.
Sau khi đóng cửa phòng, Tần Thiếu Vũ trực tiếp đặt hắn lên giường.
"Cút đi". Thẩm Thiên Lăng không thèm nhìn hắn.
Tần Thiếu Vũ bất đắc dĩ. "Tối thiểu cũng cho ta cơ hội giải thích đi chứ"
"Đuổi theo hồ ly tinh của ngươi mà giải thích!". Viền mắt Thẩm Thiên Lăng đỏ bừng.
Tần Thiếu Vũ quả thật không biết nên khóc hay cười, cúi đầu hôn môi hắn. "Dưa leo ngốc"
Ngốc cả nhà ngươi! Thẩm Thiên Lăng vươn tay muốn đẩy hắn ra, nhưng càng bị ôm chặt hơn.
"Chúc Thanh Lam vì chuyện của Thái Hồ bang mới tới tìm ta". Tần Thiếu Vũ kề vào tai hắn nói. "Chuyện này rất mơ hồ nên ta muốn từ chỗ Hồng Phi Hoàng mà ra tay. Chúc Thanh Lam chính là sự lựa chọn tốt nhất"
"Vì Thái Hồ bang mà cần phải nấp trong tủ sao?". Thẩm Thiên Lăng căm tức nhìn hắn.
Tần Thiếu Vũ thở dài. "Nửa đêm ta sợ ngươi không vui, nghĩ rằng nhiều một chuyện không bằng bớt mộ chuyện, nên mới giấu hắn trong tủ"
Ngươi cũng biết là nửa đêm sao? Thẩm Thiên Lăng dùng sức đẩy hắn ra mà ngồi dậy.
"Chuyện này quả thật do ta thiếu suy xét, nhưng không phải như ngươi nghĩ". Tần Thiếu Vũ nhìn hắn. "Tin ta được không?"
"Sao ta phải tin ngươi?". Thẩm Thiên Lăng lạnh lùng nói."Ngươi đương nhiên phải tin ta". Tần Thiếu Vũ nắm tay hắn. "Lăng nhi tốt như vậy, ta đâu có uống lộn thuốc mà chạy đi quyến rũ người khác, chưa kể người kia còn là Chúc Thanh Lam. Quả thật mọi thứ của hắn đều không bằng ngươi!"
"Ta muốn ngủ". Thẩm Thiên Lăng lười dây dưa với hắn.
"Không giận nữa chứ?". Tần Thiếu Vũ hỏi.
Thẩm Thiên Lăng nhét gối vào ngực hắn. "Cút về thư phòng đi". Đương nhiên không có khả năng không tức giận!
Tần Thiếu Vũ cảm thán. "Rốt cuộc phu nhân vẫn lo lắng cho ta, cãi nhau mà cũng nhớ đem cho cái gối"
Thẩm Thiên Lăng: ...
"Cười một cái cho vi phu nhìn đi". Tần Thiếu Vũ ngưỡng mặt dỗ dành hắn.
"Dựa vào cái gì?". Thẩm Thiên Lăng giận dữ nói. "Đi tìm Ngâm Vô Sương mà cười cho ngươi"
Tần Thiếu Vũ sửng sốt. "Liên quan gì tới hắn?"
"Sao lại không liên quan, bọn họ không khác gì nhau". Thẩm Thiên Lăng tiếp tục bốc hỏa. "Đều là hồ ly tinh hèn hạ"Tần Thiếu Vũ nén cười. "Ừ"
"Ngươi còn dám cười!". Thẩm Thiên Lăng tức giận hơn.
Tần Thiếu Vũ trực tiếp ôm hắn vào lòng, cúi đầu mạnh mẽ hôn một cái. "Ta không cười, cũng không cho ngươi giận nữa"
Thẩm Thiên Lăng hung hăng lấy tay lau miệng.
"Thân phận của Chúc Thanh Lam đặc biệt, nếu ngươi có hứng thú, sau này ta sẽ từ từ kể cho nghe". Tần Thiếu Vũ nói. "Ta và hắn lợi dụng lẫn nhau theo nhu cầu, đừng nói là tri kỉ, ngay cả bạn bè bình thường cũng không tính. Đợi xong chuyện này, đương nhiên mỗi người đi một ngả"
"Chỉ cần ngươi nói mỗi người đi một ngã thì ta tin sao?". Thẩm Thiên Lăng hung dữ nhìn hắn.
"Thề với trời". Tần Thiếu Vũ giơ tay phải lên. "Nếu có một câu dối trá thì chấp nhận chịu nỗi đau kiếm xuyên vào tim, vạn kiếp bất phục, cả đời gặp nạn liên tục"
Thẩm Thiên Lăng không nói gì thêm.
Bởi vì lời thề này hình như hơi tàn nhẫn!
"Giấu Chúc Thanh Lam trong tủ là ta sai, ngươi giận thì đánh ta được rồi". Tần Thiếu Vũ nắm tay hắn. "Nhưng đừng phớt lờ ta"
Thẩm Thiên Lăng nhìn trời.
"Hồi nãy đã tắm xong rồi sao?". Tần Thiếu Vũ cọ cọ bên gáy hắn. "Thơm quá"
Thẩm Thiên Lăng vươn tay đẩy hắn ra, đá giày ra bò lên giường, ôm chăn lăn vào góc trong cùng.
Tần Thiếu Vũ lắc đầu cười, phái người mang nước ấm đến, vội vã tắm rửa xong rồi lên giường ôm hắn vào lòng.
Thân thể Thẩm tiểu thụ hơi cương lên!
"Có muốn xoa bóp vai không?". Tần Thiếu Vũ hỏi hắn.
Thẩm Thiên Lăng lắc đầu.
"Không thì có muốn hôn hay không?". Giọng cực kì dịu dàng!
Muốn muội ngươi! Thẩm Thiên Lăng nhanh chóng bịt miệng lại.
Tần Thiếu Vũ bật cười, xoay người đè lên hắn, nhẹ nhàng kéo tay hắn ra.
Thẩm Thiên Lăng nhìn hắn, không nói gì.
Tần Thiếu Vũ hôn lên trán hắn. "Ngâm Vô Sương cũng vậy, Chúc Thanh Lam cũng vậy, dù là mỹ nhân khắp thiên hạ cộng lại cũng đừng mơ đổi lấy ngươi bên cạnh ta"
Thẩm Thiên Lăng nhéo má hắn. "Không được có lần sau!"
"Ừ". Đáy mắt Tần Thiếu Vũ mang theo ý cười. "Bảo đảm sẽ không!"
"Cười cái gì mà cười!". Thẩm Thiên Lăng hung hăng.
"Nếu không có việc này, ta sẽ không biết hóa ra Lăng nhi yêu ta như vậy". Tần Thiếu Vũ mập mờ nói nhỏ vào tai hắn.
BẠN ĐANG ĐỌC
GIANG HỒ BIẾN ĐỊA THỊ KÌ BA
HumorTác giả:Ngữ Tiếu Lan San Thể loại:Đam Mỹ, Xuyên Không, Hài Hước, Cổ Đại Nhân vật: Biến thái lưu manh giả danh thâm tình Cung chủ công- Tần Thiếu Vũ x Mỹ mạo ngoan hiền nhưng suy nghĩ thoát tuyến Thiếu chủ thụ-Thẩm Thiên Lăng Nguồn: http://gin2277.bl...