Chạng vạng hôm sau, Thẩm Thiên Phong và Diệp Cẩn âm thầm ra khỏi thành, giục ngựa về phương Bắc.
Biên cảnh không ngừng chiến loạn, các đội lái buôn thường mua bán ở Mạc Bắc cũng không thấy, chỉ có mấy cây Hồ Dương Lâm thưa thớt, lộ ra bóng đen loang lổ dưới ánh trăng.
Diệp Cẩn và Thẩm Thiên Phong cỡi chung một con ngựa. Vẻ mặt Diệp Cẩn nghiêm túc, cực kì thẳng lưng!
"Tiểu Cẩn?". Thẩm Thiên Phong hơi bối rối. "Không sao chứ?". Ai lại dùng tư thế này cỡi ngựa?
"Câm miệng!". Diệp cốc chủ ngạo kiều nổi giận.
Thẩm Thiên Phong thở dài. "Nếu ngươi thấy ngồi trong lòng ta rất khó chịu thì ta xuống ngựa là được, không cần tự hành hạ chính mình"
Bị đâm trúng tâm sự, Diệp Cẩn nhìn trời.
Thẩm Thiên Phong nhét dây cương vào tay hắn.
"Đừng!". Diệp Cẩn nhanh chóng bỏ dây cương ra.
"Khinh công của ta rất tốt, chạy theo cũng không thành vấn đề". Thẩm Thiên Phong nói.
"Ai cần biết khinh công ngươi có tốt không". Diệp Cẩn lẩm bẩm. "Lão tử không thèm cưỡi ngựa một mình đâu"
Quả thật ngạo kiều muốn khóc!
Thẩm Thiên Phong buồn cười, nhẹ nhàng ôm lấy hắn. "Vậy chúng ta cùng nhau cưỡi một trận"
"Đừng tuỳ tiện ôm lão tử!". Diệp Cẩn xù lông.
Thẩm Thiên Phong: ..."Ngươi là đồ dâm ma!". Diệp Cẩn quay đầu lại. "Đừng nhắc chuyện hôm đó nữa!"
"Ta đâu có nhắc". Thẩm Thiên Phong rất vô tội. "Ngược lại ngươi nãy giờ đã nhắc tới năm lần!"
Diệp Cẩn phút chốc bốc hoả. "Ta hoàn toàn không có!"
"Ừ, ngươi không có". Thẩm Thiên Phong thức thời thoả hiệp.
Diệp Cẩn cực kì ngạo kiều quay đầu về phía trước, khuôn mặt hơi đỏ.
Lục Thông Ngọc bất mãn thở phì phì, quay đầu lại trừng Diệp Cẩn - ngồi yên đi, đừng uốn éo suốt ngày như vậy!
"Làm gì vậy?". Diệp Cẩn chống nạnh trừng mắt, còn hung dữ hơn nó.
Lục Thông Ngọc: ...
Ta chỉ là một con ngựa mà thôi!"Đi nhanh một chút!". Diệp Cẩn hạ lệnh. "Mau chóng đánh giặc xong lão tử mới về Quỳnh Hoa cốc được"
"Không phải về Quỳnh Hoa cốc". Thẩm Thiên Phong kề vào tai hắn nói. "Là về Nhật Nguyệt sơn trang"
"Ngươi nói gì?". Diệp Cẩn trong nháy mắt quay đầu lại.
Thẩm Thiên Phong nhanh chóng hôn lên môi hắn, sau đó vung roi. Lục Thông Ngọc hí vang chạy về hướng sa mạc.
Diệp Cẩn nổi giận, lão tử còn chưa cho phép ngươi hôn!
Muốn không "lên" được ư?
Muốn ăn đòn ư?
Thật phiền!
Chịu không nổi!
Đáng ghét muốn chết!
Cho nên mới nói, so với Diệp cốc chủ thì Thẩm tiểu thụ rất mềm mại hợp khẩu vị.
Tần cung chủ thật hạnh phúc!
Vì vội vã chạy đi mà hai người không dừng lại ngủ. Thẩm Thiên Phong vốn cưng chiều Diệp Cẩn, muốn hắn nghỉ ngơi cho tốt. Nhưng Diệp Cẩn nghĩ tới nghĩ lui, thứ nhất là kéo dài hành trình dễ mất thời cơ, không tiện thăm dò tin tức; thứ hai là nếu ở quán trọ không chừng sẽ lộ ra, tuy có thể dịch dung nhưng đột nhiên có hai kẻ lạ mặt xuất hiện thì cũng khiến người ta hoài nghi, nhất là trong thời điểm mấu chốt; thứ ba là nếu ở trọ với nhau thì phải ngủ chung giường, chuyện này quả thật ngượng ngùng! Vì vậy sau khi tổng hợp ba nhân tố trên, Diệp Cẩn quyết đoán cự tuyệt đề nghị của Thẩm Thiên Phong, chạy suốt đêm không ngủ, lúc mệt thì tìm nơi kín đáo nghỉ ngơi một chút. Vì vậy chỉ gần hai ba ngày, hai người đã chạy tới bên ngoài quân doanh của phản quân Tây Bắc.
"Hắt xì!". Diệp Cẩn hắt hơi một cái.
"Cảm lạnh ư?". Thẩm Thiên Phong khẽ nhíu mày, vươn tay đo nhiệt độ trên trán hắn.
Diệp Cẩn lau mũi. "Không sao"
"Đã nói tối qua không nên để ngươi mắc mưa mà". Thẩm Thiên Phong thở dài. "Nếu bệnh thì biết làm sao?"
"Sao ta lại bệnh được". Diệp Cẩn móc chai thuốc ra uống một viên. "Buổi tối ngươi đi do thám đi, ta ở gần đây đợi"
"Ngươi không đi chung với ta ư?". Thẩm Thiên Phong bối rối.
"Ngươi đi do thám, ta theo làm gì?". Diệp Cẩn cất chai thuốc vào.
"Không được". Thẩm Thiên Phong lắc đầu. "Một người ở bên ngoài sẽ gặp nguy hiểm"
Diệp Cẩn nhìn trời. "Theo ngươi vào doanh trại quân địch cũng chẳng an toàn là bao, lão tử rất tham sống sợ chết!"
"Ngoan". Thẩm Thiên Phong dỗ dành hắn. "Ta sẽ bảo vệ ngươi"
"Sa mạc mênh mông, ta có thể tuỳ tiện tìm một đụn cát ngồi cả đêm". Diệp Cẩn nói. "Không đi!"
BẠN ĐANG ĐỌC
GIANG HỒ BIẾN ĐỊA THỊ KÌ BA
HumorTác giả:Ngữ Tiếu Lan San Thể loại:Đam Mỹ, Xuyên Không, Hài Hước, Cổ Đại Nhân vật: Biến thái lưu manh giả danh thâm tình Cung chủ công- Tần Thiếu Vũ x Mỹ mạo ngoan hiền nhưng suy nghĩ thoát tuyến Thiếu chủ thụ-Thẩm Thiên Lăng Nguồn: http://gin2277.bl...