Chương 144: Hải tặc không dễ làm!

88 3 0
                                    

"Hải tặc ư?". Thẩm Thiên Lăng nghe vậy hơi sửng sốt, lập tức theo phản xạ có điều kiện mà nhớ tới thuyền trưởng Jack!

Vì vậy hắn thật lòng hỏi. "Nơi này có phải gọi là Caribbean không?"

Nếu sau khi xuyên việt mà còn có thể gặp Johny Deep thì thật thích!

Nhưng Tần Thiếu Vũ nhanh chóng phá vỡ ảo mộng của hắn. "Nơi đây gọi là Hắc phong mang"

Thẩm Thiên Lăng thở dài, sao không gọi là Hắc trân châu? Chẳng có khí phách chút nào!

"Nhưng ngươi có thể tuỳ tiện đổi tên". Tần Thiếu Vũ nói. "Ngươi muốn nó tên gì, sau này nó sẽ lấy tên đó"

Thẩm Thiên Lăng phút chốc cảm thấy nam nhân của hắn hình như hơi khí phách.

Ám vệ đồng loạt rơi lệ, cung chủ và phu nhân quả thật không thể chói mắt hơn được nữa.

"Chíp!". Chỉ có Cục Bông còn đang xoè cánh kêu, hơi sốt ruột.

Chừng nào các ngươi mới về!

"Có nhìn rõ cờ không?". Tần Thiếu Vũ hỏi.

Ám vệ cầm ống nhòm nhìn một hồi, lắc đầu nói. "Không có tên, chỉ có hơn mười chiếc thuyền kích thước khác nhau"

"Hơn mười chiếc thuyền?". Thẩm Thiên Lăng giật mình. "Nhiều vậy sao?"

"Võ công không tốt, đương nhiên phải dùng số lượng". Tần Thiếu Vũ thắt chặt áo choàng cho hắn. "Muốn vào phòng hay muốn xem đánh nhau?"

Đương nhiên là xem đánh nhau! Thẩm tiểu thụ cực kì hóng chuyện!

Tần Thiếu Vũ ôm eo hắn nhảy lên đài cao nhất. "Ta phái năm người bảo vệ ngươi, đừng chạy lung tung"

"Không cần nhiều như vậy". Thẩm Thiên Lăng nói. "Giúp ngươi đánh người xấu quan trọng hơn"

"Tám". Tần Thiếu Vũ hôn nhẹ lên trán hắn.

Thẩm Thiên Lăng: ...

"Một đám hỗn tạp, một mình ta đối phó cũng dư sức". Tần Thiếu Vũ nhìn hắn nói. "Đừng lo"

"Vậy ngươi phải cẩn thận". Thẩm Thiên Lăng dặn.

Tần Thiếu Vũ gật đầu, phất tay gọi ám vệ tới bảo vệ hắn, sau đó nhảy xuống boong thuyền.

Cục Bông còn đang ngẩng đầu ra sức kêu để cha nó có thể kịp thời phát hiện!

Ám vệ đồng loạt dùng ánh mắt bày tỏ sự đồng cảm với Thiếu cung chủ nhà mình.

Tần Thiếu Vũ cởi sợi dây trên móng vuốt của nó ra, vung tay ném lên trời.

"Chíp!". Cục Bông vội vàng xoè cánh, cực kì hưng phấn!

Hạnh phúc tới quá mức đột ngột, không hề đoán trước mà được tung hứng thật cao!

Cuộc đời làm chim trong nháy mắt nở hoa!

Ám vệ vươn tay tiếp được nó.

Cục Bông thoả mãn nằm trong lòng bàn tay hắn, thân thiện đá đá móng.

Lần này ném thật cao thật cao thật cao!

Thẩm Thiên Lăng ôm con trai vào lòng, khẽ nhíu mày nhìn xuống. Tuy biết rõ với võ công của Tần Thiếu Vũ, những hải tặc này cơ bản không tính là gì, nhưng khi nhìn thấy mười chiếc thuyền chậm rãi tới gần dưới bầu trời âm u, trong lòng hắn vẫn hơi lo lắng.

"A, sợ quá". Ám vệ ôm ngực.

Thẩm Thiên Lăng: ...

"Gần đây cứ gặp phải mấy thứ này". Một ám vệ khác suy tư. "Đầu tiên là sơn tặc, giờ là hải tặc, lẽ nào bọn họ chưa nghe qua Truy Ảnh cung ư?"

Vậy thì không được nha, chúng ta rất có tiếng tăm trên giang hồ! Hơn nữa dù chưa từng nghe qua cung chủ, chẳng lẽ cũng chưa bao giờ nghe thấy Thẩm công tử ư? Phải biết rằng phu nhân nhà ta là hoa yêu có một cái đuôi xù run rẩy, rất MOE!

"Lần trước gặp sơn tặc là do chúng ta chưa lộ ra thân phận". Những người còn lại vừa cắn hạt dưa vừa nói. "Lần này vì cờ bị gió thổi quấn vào cột buồm nên nhìn không rõ"

Thẩm Thiên Lăng nghe vậy ngẩng đầu, quả nhiên thấy cờ Truy Ảnh cung bị dính sát vào cột buồm, cơ bản không thấy rõ là môn phái nào.

"Hay là mở ra đi?". Thẩm Thiên Lăng đề nghị.

Ám vệ nghe vậy lập tức cự tuyệt, đồng loạt tỏ ra rằng chúng ta không bò lên nổi, cột buồm lâu năm thiếu tu sửa, vô cùng nguy hiểm!

Thẩm Thiên Lăng: ...

Lúc trước không phải nói là thuyền mới ư, sao bây giờ nghe có vẻ cũ kĩ vậy!

Lúc mọi người đang nói chuyện, một cơn gió thổi tới. Lá cờ đang quấn chặt vào cột buồm bị thổi ra, một lần nữa phấp phới trong gió.

"Í, được rồi kìa". Thẩm Thiên Lăng là người phát hiện đầu tiên. "Những hải tặc kia thấy được, liệu có rời khỏi hay không?"

Vừa dứt lời, một ám vệ đã xoạch xoạch bò lên, kéo cở Truy Ảnh cung xuống, tốc độ nhanh đến mức chỉ trong nháy mắt!

Thẩm Thiên Lăng sửng sốt. "Ngươi kéo nó xuống làm gì?". Hơn nữa cột buồm không phải lâu năm thiếu tu sửa ư, sao bây giờ ngươi không sợ?

Một ám vệ khác móc trong ngực ra một miếng vải, treo lên cột buồm.

Dưới bầu trời đầy sao, lá cờ màu xanh nhạt phần phật đón gió, mấy chữ màu đen bên trên cực kì bắt mắt - Nhà giàu Giang Nam tiền đầy kho!

Thẩm Thiên Lăng: ...

GIANG HỒ BIẾN ĐỊA THỊ KÌ BANơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ