9. xoa xoa

2.8K 301 13
                                    

hết tết mới dám update chap này 🤭

---

Sau khi ngâm mình nửa tiếng đồng hồ trong hương thơm nhẹ nhàng của gỗ đàn hương, tâm trạng cậu tốt hơn một chút, ít nhiều cũng bớt cảm giác nhìn cái gì cũng đều không thuận mắt.

Ngoài trời mưa rơi tí tách, đập lên cửa kính trong nhà. Trương Gia Nguyên mặc pyjama lụa đen, pha một ly sữa nóng cho người mang thai, làm ổ trên ghế sofa đọc kịch bản. Đĩa than được Châu Kha Vũ tặng đang phát bài nhạc mà cậu yêu thích.

Trương Gia Nguyên yêu nhất là khoảnh khắc yên bình như vậy trong cuộc sống của cậu. Một mình tuy có hơi buồn nhưng rất thoải mái, cậu sẽ không phải để ý đến cái nhìn của người khác, sẽ không phải luôn tươi cười đối mặt với mọi người.

"Alo, em có thể mở cửa cho tôi không?"

Trương Gia Nguyên nhìn lại tên người gọi hai lần mới vội bỏ kịch bản xuống bước ra cửa. Rõ ràng cậu đã nói rằng cậu sẽ ở một mình tối nay mà, bữa tối cậu cũng đã ăn ở studio rồi, hắn còn đến đây làm gì?

"Sao anh lại ở đây th-"

"Dép đi trong nhà của em đâu rồi?"

Châu Kha Vũ lướt qua người cậu, từ trong tủ giày lấy ra đôi dép đi trong nhà, cẩn thận xỏ vào cho cậu. Tóc hắn ướt rồi, mái dài chạm đến hàng mi tinh tế, càng nhìn càng thấy hiền.

"Sao anh lại ở đây giờ này?"

Đã khuya lắm rồi, đáng nhẽ hắn nên về nhà rồi chứ.

"Tôi thấy em đăng lên vòng bạn bè cửa hàng bánh này, nghĩ rằng em muốn ăn nên tôi đã mua đến."

Châu Kha Vũ mỉm cười, thay cậu đóng cửa nhà, theo sau cậu đi đến sofa. Hắn cởi bỏ áo vest đã dính mưa, xoa xoa tay lạnh rồi mới cẩn thận lấy bánh ra cho cậu.

"Em ăn thử miếng bé trước nhé. Tôi không biết bình thường em ăn vị nào nên tôi mua mỗi loại một cái."

Cửa hàng bánh này có hai cơ sở ở hai phía của thành phố, hắn từ lúc tan làm đã đến cửa hàng ở gần hơn, cuối cùng lại chẳng chọn được vị bánh nào cho cậu. Thế là trong lúc trời tối sầm vì chuẩn bị mưa, hắn lái xe đi ngược lại, đi qua cả căn hộ của cậu để đến cơ sở hai của cửa hàng bánh này.

Khi hắn đang ở trên xe, Trương Gia Nguyên gọi tới, hắn còn chưa kịp hào hứng đã nghe được lời bày tỏ của người kia. Đến khi cậu đã cúp máy rồi hắn vẫn còn nghĩ ngợi, lúc xuống xe vào tiệm bánh cũng quên mất phải chạy nhanh hoặc cầm theo ô cho đỡ ướt, cứ thế để bản thân bị ướt mưa. Trong phút chốc nhìn từng hạt mưa nhỏ giọt từ tóc của mình, Châu Kha Vũ đã ích kỉ suy nghĩ rằng nếu đến gặp cậu với bộ dạng này cậu sẽ rất đau lòng mà hỏi han hắn.

"Anh ướt hết người rồi kìa..."

Mặc dù đang là mùa hè, nhưng mưa ướt người như vậy thì rất dễ cảm. Cậu không hiểu hắn đi ô tô rồi mà sao vẫn có thể ướt được như này nữa, tóc cũng lộn xộn hết cả.

"Tôi ngồi với em một lúc rồi sẽ về."

Hắn cười, thầm nghĩ chút nước mưa đổi được lấy sự lo lắng của cậu cũng đủ rồi. Châu Kha Vũ lấy một miếng bánh nhỏ đưa lên miệng cậu. Áo sơ mi bó sát vào cơ thể, lộ ra bắp tay săn chắc với những múi cơ rõ ràng đập thẳng vào mắt cậu, thoáng chốc làm cậu không thể rời mắt.

yzl | cưới chạy bầuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ