Chap 22

3.4K 587 80
                                    

1 giờ 27 phút sáng.

Tiếng mở cửa vang lên trong không gian tĩnh lặng của căn phòng, cùng với đó là ánh sáng vàng dịu nhẹ chiếu sáng khắp không gian.

Tôi không chút để ý tới người tiến vào mà tiếp tục ngồi quay lưng về phía cửa, đưa mắt nhìn ra bên ngoài qua khung cửa kính.

Cảm nhận được có kẻ đang chầm chậm tiến lại gần, tôi không nhanh không chậm xoay ghế lại rồi nở nụ cười xã giao với người đó.

Trong mắt lướt nhanh qua sự kinh ngạc, người ấy hơi híp mắt rồi nhếch mép cười.

- Bị chĩa súng vào đầu mà cũng không hề sợ hãi. Gan của cô cũng không nhỏ đâu. 

- Anh nói vậy là sai rồi, tôi nhỏ con như này thì gan thế nào cũng sẽ nhỏ hơn anh là cái chắc. - Tôi đáp.

- Ồ? Nhanh mồm nhanh miệng quá nhỉ? Nhưng với tôi thì gan to gan nhỏ không quan trọng, quan trọng là có dùng tốt hay không thôi. 

Hắn cười nhìn tôi bằng ánh mắt soi mói đánh giá như đang suy xét về giá trị của một món hàng. Và hiển nhiên cái ánh mắt đó khiến tôi khó chịu, nó làm tôi nhớ tới ký ức của hơn 30 ngày trước, nhớ tới những ký ức mà tôi chỉ muốn chôn vùi vĩnh viễn.

Tôi cụp mắt nhìn xuống để bình ổn cảm xúc hơi xao động của mình, sau vài giây sau lại ngẩng đầu nhìn hắn cười nhạt.

- Không hổ là cỗ máy kiếm tiền của Bonten, kẻ luôn biết cách để biến những người khác trở nên có lợi cho mình. Tôi đánh giá anh rất cao đấy Kokonoi Hajime.

- Thế sao? Đáng lẽ tôi nên cảm ơn lời đánh giá chân thật của cô nhưng thật tiếc vì rất nhiều kẻ đã nói vậy rồi.

Hắn hơi lắc đầu ra vẻ đáng tiếc làm đung đưa những sợi tóc trắng mềm mại để lộ ra hình xăm hanafuda trên đầu.

Kokonoi Hajime vẫn đứng cách tôi một khoảng an toàn không xa không gần, đôi mắt hồ ly hẹp dài chăm chú nhìn tôi nói tiếp.

- Vòng vo như vậy là đủ rồi. Hiện tại cô nên nói ra mục đích của mình cũng như kẻ đứng sau là ai. Biết đâu nếu câu trả lời của cô khiến tôi vừa lòng tôi sẽ thả cho cô một con đường sống.

- Đường sống sao? Ôi trời anh đừng chọc cười tôi thế chứ! Anh dù có tài giỏi đến mấy cũng không khiến một kẻ đã chết sống lại được đâu. - Tôi nghe hắn nói vậy thì không nhịn được mà bật cười.

Tôi không chút nao núng đón nhận ánh mắt lạnh lẽo tới tận cùng của hắn mà nói tiếp.

- Đừng nhìn tôi như vậy chứ, tôi nói thật mà. Chắc hẳn anh cũng đã nhận ra điều bất thường khi tôi xuất hiện ở đây mà không khiến các thiết bị giám sát phát hiện đúng không? 

- Có vẻ cô thông minh hơn tôi nghĩ đấy. Nhưng những điều cô nói chỉ càng khiến tôi chắc rằng cô là một thành viên có chút bản lĩnh tới từ tổ chức nào đó thôi. 

- Vậy à? 

Tôi gật gù rồi bất ngờ dùng tốc độ nhanh nhất vụt tới chỗ của hắn đồng thời không quên trở lại trạng thái linh thể.

[Đn Tokyo Revengers] Nữ QuỷNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ