Khi bạn là F0 nhưng có người iu là Kang Seulgi

1.5K 113 2
                                    


Bae Joohyun cảm thấy cơ thể mình có chút không ổn, những cơn ho liên tục kéo đến, đặc biệt là vào đêm khuya khiến chị mất ngủ gần ba ngày nay, cổ họng cứ như có gì đặc quánh kẹt lại bên trong vô cùng khó chịu. Con bé Sooyoung lẫn Yerim cũng xuất hiện tình trạng giống chị, nhưng có lẽ vì sức đề kháng tốt nên triệu chứng cũng không quá nặng. Chuyện gì đến cũng sẽ đến, kết quả xét nghiệm mới nhất cho biết cả ba đã dương tính với Covid.

Joohyun khẽ thở dài, bỏ xuống chiếc điện thoại vẫn còn sáng màn hình tin nhắn thông báo của anh quản lý, sự ngứa ngáy trong cổ họng lại khiến cơn ho trở nên dữ dội hơn, chị vội chạy vào nhà vệ sinh ôm lấy bồn cầu mà cố gắng nôn ra mọi thứ bên trong nhưng chẳng cách nào vơi đi cảm giác đau rát ấy. Bữa cơm tối với tô cháo trắng mà Kang Seulgi đem qua cho chị vừa nãy có lẽ đã theo dòng nước cuốn trôi đến nơi nào đó rồi. Joohyun cố gắng định thần lại, thu dọn mớ hỗn độn rồi gượng dậy ra giường nằm.

Khó khăn đặt lưng xuống nệm, màn hình điện thoại bên cạnh chợt sáng, là cuộc gọi video call từ người yêu chị.

- Joohyun ơi~

Nhìn thấy khuôn mặt lo lắng đến muốn rớt nước mắt của ai kia, Joohyun cảm thấy dường như có một dòng nước ấm nhẹ nhàng xoa dịu cơn nóng ran trong người.

- Khụ... Có chuyện gì thế? - Giọng nói chị bây giờ đã có chút khàn khàn, mỗi tiếng ho vang lên là mỗi lần đôi mày của Seulgi ngày càng nhíu chặt vào nhau.

- Chị đã ăn cháo em mang tới chưa? Có mệt lắm không?

- Chỉ ho một chút với hơi mệt người thôi... Khụ.. Seulgi của chị nấu lên tay ghê, nhưng chị không cảm nhận được hương vị, khụ... Tiếc thật.

- Chị như vậy mà kêu ho một chút. Thương chị quá bà xã ơi...

Joohyun không đáp lời, chỉ khẽ mỉm cười trấn an rằng mình vẫn ổn, dù cho cô có không nói lời thương, chị vẫn nhìn thấy nét đau lòng ẩn sâu trong đôi mắt đã luôn dõi theo chị suốt 13 năm ấy.

Hai người im lặng nhìn nhau một lúc thật lâu, sau đó tán gẫu, dặn dò giữ sức khỏe một chút rồi nói lời tạm biệt vì Seulgi giục chị mau chóng nghỉ ngơi. Mặc dù cô rất muốn ôm chị vào lòng để xoa dịu người yêu, muốn ở cạnh bên để toàn tâm chăm sóc chị chu đáo nhưng rốt cuộc lại chẳng thể làm được. Đây là lần đầu tiên Seulgi cảm nhận được sự bất lực khi chỉ có thể đứng từ xa nhìn người mình thương một mình chống lại cơn bệnh, thật khó chịu làm sao...

Sau khi tắt hết đèn, Joohyun cố gắng kiềm nén những trận ho triền miên để có thể chìm vào giấc ngủ, ấy vậy mọi thứ thật quá khó khăn. Chị nhớ Seulgi, nếu em ấy có ở đây thì đã không để chị khổ sở như thế này. Có lẽ vì đang bệnh nên tinh thần Joohyun cũng theo đó mà trở nên yếu đuối, một vài giọt nước lấp lánh vì tủi thân rỉ ra từ đôi mắt đang nhắm nghiền, thấm ướt cả một mảng gối. Joohyun khó nhọc chìm vào giấc ngủ.

Đêm xuống, thân nhiệt người bệnh bỗng dưng cao bất thường, thế nhưng chị lại cảm thấy vô cùng lạnh lẽo, cổ họng khô rát, mồ hôi từ vầng trán cao liên tục tuôn ra, cơ thể quá mức yếu đuối đã ngăn Joohyun tỉnh dậy từ trong trạng thái mê man. Bỗng dưng, cửa phòng nhẹ nhàng bật mở, một bóng đen cẩn trọng tiến về phía chị, người nọ sờ tay lên trán kiểm tra thì phát hiện cả người Joohyun đang run rẩy không ngừng, liền hốt hoảng mà nhanh chóng chạy ra ngoài tìm khăn ấm hạ nhiệt. Sau hơn nửa giờ liên tục thay khăn, tình trạng của chị có lẽ đã ổn hơn, thân nhiệt có sự giảm nhẹ nhưng chung quy thì vẫn chưa thể tỉnh táo.

🎉 Bạn đã đọc xong S E U L R E N E [ Series ] - 𝐴𝑙𝑙 𝑚𝑦 𝑙𝑜𝑣𝑒 𝑓𝑜𝑟 𝑆𝑒𝑢𝑙𝑟𝑒𝑛𝑒 🎉
S E U L R E N E [ Series ] - 𝐴𝑙𝑙 𝑚𝑦 𝑙𝑜𝑣𝑒 𝑓𝑜𝑟 𝑆𝑒𝑢𝑙𝑟𝑒𝑛𝑒Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ