Kim gia vào một buổi sáng sớm
Namjoon khẽ cúi đầu mình trước người đối diện, khoé môi dày khẽ cong lên một đường vòng cung hoàn hảo, trông hắn hiện tại thực sự đẹp trai không chịu được, ít nhiều người ta cũng khó để mà đoán ra rằng đây là một người đàn ông đã có đầy đủ vợ con đấy
Người đối diện hắn cũng mang theo một ánh mắt cực kì sâu sắc, sâu sắc vô kể, mái đầu nâu trầm cứ ngước lên nhìn hắn, bàn tay lại cực kì chú tâm mân mê cà vạt của hắn. Đôi tay ấy cứ thoăn thoắt, chỉ một khoảng thời gian ngắn, chiếc cà vạt trên cổ hắn cũng đã đủ gọn gàng đúng như mẫu.
- Đừng khiến em muộn làm nữa Jin!
- Thế thì phải tự trách mình quá yếu lòng- Seokjin lém lỉnh đẩy ngực hắn ra- Hoặc có thể là do anh quá cuốn hút...
- Cho làm nháy nhé?
- Vậy cho gửi nhờ viên đạn vào đầu nhé?
Vừa nói cánh tay Seokjin lại với lấy món ' đồ chơi' của con gái mình giơ lên đầy thách thức. Quả này thì đúng là hết đùa, một cái cướp cò thôi cũng đủ khiến hắn bò lên với Hằng nga trên cung trăng mất.
Đừng vội thắc mắc, cho con gái rượu chơi thì đương nhiên là súng rỗng, nhưng cho vợ hắn chơi thì...có vẻ là sẽ nặng thêm vài gram đấy!
- Học cái tính du côn này ở đâu ra thế hả? - Hắn nghiêm mặt bóp mông anh
Namjoon vừa nói lại vừa lùi bước về phía bàn làm việc của mình mà tựa vào, tiếp theo lại chính là để cho người đối diện dựa trên lồng ngực mình cùng lúc. Đến mức mà Seokjin phải mất đà mà ôm chặt cổ hắn để không bị ngã, thành công cả hai tạo ra một tư thế cực kì, cực kì ám muội.
- Cũng chỉ để đối phó với cái tính cợt nhả của em thôi!
* Đoàng*
Tiếng nổ súng vang trời vang lên, như muốn xé toạc đi màng nhĩ của cả hai, và có lẽ nó đã khiến bé con ở bên phòng ngủ phải bừng tỉnh mà khóc lớn. Namjoon đanh mặt, hai mắt hắn mở lớn nhìn vào khẩu súng trên bàn tay đang thất thần ôm lấy cổ mình.
- Không phải là cướp cò rồi đấy chứ?
- Không phải, em nhìn đi!
Seokjin hoảng hồn xoay Namjoon nhìn ra phía sau, toàn bộ sổ sách và nội thất đều lành lặn, hoàn toàn chẳng có thứ gì giống như là bị đạn bắn cả. Hắn đảo mắt một hồi như đang suy tính chuyện gì đó rồi chạy ra phía cửa kính lớn mà lật rèm nhìn xuống bên dưới.
Ngay cả anh cũng không kìm nổi tò mò mà ghé mắt nhìn xuống.
- Nhà chúng ta có người đột kích rồi...
Đôi mắt của hắn híp lại, chết tiệt, hôm nay lại vừa lúc vệ sĩ ngầm của hắn xin nghỉ mất một nửa, người thì kéo đến đông như quân Nguyên, hiện tại đối mặt đánh sống còn thì người thiệt chắc chắn sẽ là hắn chứ không ai khác.
Như có cùng suy nghĩ trong cùng một thời điểm, hắn và anh cùng lúc chạy ra khỏi thư phòng và chạy đến một căn phòng ở trên tầng- phòng ngủ của họ, cũng là căn phòng mà Ae Ra đang nằm ngủ mà chẳng có ai trông nom. Tiếng khóc của con bé cứ vang vọng ngày một lớn, thậm chí còn có chút khàn đi. Càng lúc càng khiến cho anh và hắn càng thêm sốt ruột.
BẠN ĐANG ĐỌC
NAMJIN_The last rose I give you! 2
Roman d'amourTiếp nối 10 năm bên nhau, cuộc sống sau hôn nhân rốt cuộc sẽ có dư vị gì? Truyện được viết bởi : Thuy Anh ( tanh_) KHÔNG CHUYỂN VER DƯỚI MỌI HÌNH THỨC!!!