- Anh Ran...
Rindou đột ngột gọi tên anh hai của em khiến mọi người ở đây đang rầu rĩ cũng dời sự chú ý lên người em, rồi quan sát tầm nhìn của em hướng về phía người xa xa đang đi lại.
Mái tóc đen pha chút vàng nay đã ngắn đi, cả cơ thể hắn nay đầy thương tích, nhiều nhất thấy rõ là ở khuôn mặt hắn
Bên cạnh người đang đỡ Ran là Takemichi.
Em cố gắng chịu cơn đau mà đứng dậy, đi về phía Ran, em thể hiện sự lo lắng mà hỏi hắn.
- Anh không sao chứ, em lo cho anh lắm...
Ran mở to đôi đồng tử nhìn đứa em trai thấp hơn mình một chút, hắn tự hỏi bao lâu rồi, bao lâu rồi mình mới gặp lại đứa em trai này, chỉ mới qua vài tháng mà Ran nghĩ qua hàng ngàn thế kỉ.
Hắn ôm lấy Rindou khiến em có chút ngỡ ngàng, Ran nhẹ siết bờ vai của em rồi xong buông em ra, hắn mỉm cười ôn nhu
- Anh không sao cả, gặp em anh mừng lắm, dạo này em gầy đi đấy.
Em mỉm cười lắc đầu.
Vậy là đủ rồi, em chỉ cần thấy Ran còn sống thì em vẫn sẽ tiếp tục thở trong môi trường đầy ô nhiễm này, hít thở trong không khí ô nhiễm cũng chết, không thở cũng sẽ chết nhưng chỉ là chết nhanh hay chết dần mà thôi, giống như cuộc sống của em vậy, em chống lại Mikey cũng sẽ chết, mà em làm theo lệnh Mikey cũng sẽ chết, nhưng thà làm theo lệnh cậu ta em sẽ được chết dần...
Ran nhìn lấy em trai mình, thì phát hiện ra vết thương ngay má của em, hắn hỏi
- Mặt của em sao..
- Không sao đâu, bữa em đụng độ bọn kia nên là... trầy nhẹ
Mikey khoanh tay trước ngực nhìn lấy bóng lưng của em, rồi cũng dựa vào tường mà nhắm mắt lại.
Ran định lên tiếng hỏi gì đó thì Mikey đã lên tiếng
- Chuyện là như thế nào, Ran?
Cậu vẫn giữ nguyên tư thế cũ, cũng lười mở mắt ra nhìn Ran, có vẻ Cậu ta có chút mệt mỏi
Ran cụp mi mắt xuống, đôi mắt suy tư nhìn nền nhà rồi nhìn sang Rindou bên cạnh
Hắn không biết kể sự việc như thế nào, không lẽ trước mặt Mikey, hắn lại nói là vì mình sợ Mikey đánh em mình nên đã gấp rút chạy đến đây ư?
Nhưng không trả lời sẽ càng có chuyện, nói không khớp cũng khác nào chôn mạng .
- Tao chạy ra khỏi chung cư thì gặp bọn chúng cũng cùng lúc đó tao đã gặp Kakchou, mọi chuyện như mày thấy rồi đấy.
Lúc này Mikey mới mở mắt ra mà nhìn Ran bằng đôi đồng tử đen láy, nhìn như chấp vấn
- Đang nghe điện thoại của Rindou mà mày chạy đi đâu?
Ran bắt đầu có chút chần chừ, nếu nói mình đi mua đồ thì các trường hợp sau này sẽ càng không khớp, không được xem Mikey là một thằng nhóc bình thường đâu.
- ... Hay là mày còn giấu tao cái gì, Ran?
Rindou nghe đến đây liền có chút bất an trong lòng, em siết lấy bàn tay cổ tay của mình rồi ánh mắt lo lắng hươang về Ran.
BẠN ĐANG ĐỌC
Độc | Tokyo Revengers
Fanfic" Kẹo bọc dao " - Ngọt cho đến khi đau đớn nơi đầu lưỡi lúc nào chẳng hay vì mãi đắm chìm trong vị vốn có. Sano Manjirou × Haitani Rindou