Độc 32|Nguy hiểm

612 85 16
                                    

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

...

Mấy tên đàn em cũng nhào lên khi thấy tên cầm đầu bị đánh ngã.

Em cũng đoán trước ra hành động là mấy tên này muốn phản cả rồi. Đã vậy còn lựa chọn đúng thời điểm Mikey suy yếu nhất, chắc chắn cũng quan sát nhất chỉ nhất động để lên kế hoạch.

Em đã đem gần 20 tên đi theo, bây giờ phải đói phó thì em không chắc bao nhiêu phần trăm, dù có giỏi võ cỡ nào thì không thể địch nổi số đông.

- Không ngờ là thằng Sanzu sơ xuất vậy, để đám chó tụi mày còn sót lại đây!

Vừa phòng thủ để bảo vệ Mikey, vừa tấn công thì thật là khó nhằn.

Rindou đỡ đòn rồi lại phản đòn ở trong tình thế bị động.

Gặp bất lợi thứ nhất về cái địa hình xa lạ này, con hẻm này chẳng biết sẽ dẫn đến đâu hay là hẻm cụt nữa, hay là chạy ngược ra ngoài sẽ dễ thoát hơn vì dù sao cũng đông người.

Nhưng muốn chạy ra ngoài cũng chỉ có thể đánh gục lũ này, còn nếu vừa đánh vừa chạy vào sâu trong hẻm là chuyện nhỏ nhưng là hẻm cụt thì chuyện đó hoàn toàn không hề nhỏ nữa.

Phải làm sao đây, mình sợ mình không cầm cự nổi.

Bất lợi thứ hai đó chính là bây giờ là buổi tối. Tầm nhìn của em khá kém, dù gì em cũng cận nhưng không đến nổi phải lúc nào cũng mang kính.

Nếu không lầm thì lúc đi tầm là 16 giờ chiều đến đây tầm cũng 20 giờ tối rồi, nhưng Nhật bản chạy trước Hồng Kông 1 tiếng nên suy ra là em nghĩ sẽ là 19 giờ. đã đi công việc khá mệt mà còn gặp bọn khốn phản đồ này nữa, làm em muốn điên máu.

Rindou thủ thế chân, dang chân ra bằng vai mình để giữ mình đứng vững để nện một cú đấm vào mặt tên phía trước rồi em hơi nghiêng người, chân trái thì trụ, nhấc lấy chân phải mà đạp thẳng vào bụng tên đằng sau, chân phải bắt đầu trụ rồi em xoay người đá chân trái vào đầu tên đang tiến về phía Mikey.

Đa phần bọn này toàn nhắm vào Mikey.

Tiếng điện thoại trong túi không ngừng reo nhưng tạp âm ở đây đã lấn ấp tiếng chuông đấy và em cũng không có đầu óc để nghĩ đến nó.

Người em mệt rả, em thở một cách nặng nhọc, nhưng luôn cảnh giác vì bọn chúng sẽ canh sơ hở mà nhào lên, em không trở tay kịp.

- Rin...

- Mikey, mày vẫn còn chịu được chứ?

Đáp lại nhưng em không xoay người lại nhìn Mikey, vì em đang cảnh giác cao độ.

Độc | Tokyo RevengersNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ