Độc 14|Ai hơn ai?

984 128 33
                                    

- Đại... đại ca ơi, tha cho tụi em...

Cái bọn hùng hổ đòi chơi em đây, đòi vứt xác của em cho sói ăn kìa giờ này đang không ngừng quỳ lại mà cầu xin em.

Bọn họ chưa bao giờ lường trước được sao lại có thể thua một thằng ranh thế này.

Nhưng mà bọn họ đâu biết những huấn luyện gian khổ mà Rindou đã luyện, nên nhớ Rindou và họ khác nhau ở chỗ cấp bậc đấy, đừng đánh giá người khác qua vẻ ngoài.

Chỉ là em vẫn không thể đánh lại Mikey thôi. À mà Mikey là một con quái vật rồi, luyện mười năm nữa em không biết có đánh lại cậu ta.

Rindou đang lướt những cuộc gọi đến từ Kokonoi trong điện thoại và những tin nhắn trách móc gần như chục tin thì dời tầm nhìn từ điện thoại trên tay mà hướng về phía tụi đàn em bị đánh cho tơi tả kia.

- Tụi mày mau lẹ lên, chỉ khuyến mãi trong ngày hôm nay thôi đấy!

Bọn đàn em đứa mồm chữ O, miệng chữ A mà không ngừng há hốc khi thấy trước mặt gần mấy chục cái bánh ngọt phủ đầy kem.

Họ phải dồn hết đống này vào bụng chắc tiểu đường mất!

Chưa thấy chết bị đánh mà chết vì sự ngọt ngào này.

Ôi thôi, lạy Chúa! Quả quýt dày có móng tay nhọn mà.

- Còn nhân nhượng gì nữa! Không có độc đâu vì tao đã thử trước rồi.

Em nhướng mày về phía bên cạnh, một chục hộp bánh đang chất chồng lên.

Này, này... thứ nào chịu nổi khi một con người ăn ngọt nhiều thế này!

Tên đó vừa nghĩ vừa nhìn Rindou với ánh mắt ngỡ ngàng cũng vừa khóc thầm khi phải nhét từng chút, từng chút bánh ngọt vào miệng.

Cái gì mà ăn 100 cái bánh này thì được khuyến mãi một cái bánh do người làm bánh nổi tiếng khắp thế giới làm ra chứ, họ nghĩ chắc em bị lừa rồi. Cái cửa hàng chó má nào hại người thế này!

Em không quan tâm những ánh mắt van cầu em, em chỉ tập trung bấm dãy số gọi lại cho Kokonoi và em nghe được tiếng bà mẹ cằn nhằn nữa rồi!

- CÁI MẸ NÓ! LÀM CÁI QUẦN QUÈ GÌ GIỜ MỚI GỌI LẠI CHO TAO!

Em nhíu mày để cái điện thoại xa lỗ tai của mình

- Bận dạy dỗ.

- Lo mà bắt tay công việc đi, không có hàng ra thì mày biết rồi đấy, Sếp sẽ cắt đầu mày lẫn tao đấy, mày có chết thì chết mình đừng có mà kéo tao vào!

- Koko...

Tít tít!

Chưa để em nói gì thì bên Kokonoi đã cúp máy ngang khiến em ngơ ngác nhìn vào màn hình điện thoại đã kết thúc cuộc gọi.

Tiếng ai mà quen vậy...

Rindou mải mê nghĩ xem là người nào nhưng vẫn không nhớ nổi đến khi nghe tiếng rên rỉ của đám người kia...

- Không ăn nổi nữa... đại... ca

Thấy thế thì Rindou bật cười rồi lấy chiếc mắt kính của mình đeo lên lại

Độc | Tokyo RevengersNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ