Chương 200

24 1 0
                                    

Một lần nữa nhìn Cố Chấp đứng bên cạnh con mình, Ôn Lan rất cao hứng, năm đó bởi vì lỗi khuyết của Tả Ngôn, làm hại hắn có khả năng cả đời cũng không thể tỉnh lại.

Đứa trẻ này là vì cứu con của bà, người làm mẹ như bà cảm thấy rất may mắn khi nhìn thấy Tả Ngôn vẫn sống tốt, nội tâm luôn tồn tại một phần áy náy và cảm kích đối với Cố Chấp.

Tình yêu của hai đứa trẻ tự nhiên phải để chính hai đứa làm chủ, Ôn Lan chỉ là vui vẻ, bà cuối cùng có thể nhìn thấy con trai khôi phục như trước kia, mà không phải giống mấy năm nay, đối với bất kỳ ai đều mang theo một tầng ngăn cách, có một cái tên đè trong lòng, nặng trĩu không thở nổi.

Tả Ngôn nghe mẹ cậu nói như vậy, trái tim treo cao cũng buông xuống, nhìn Cố Chấp, trong mắt đối phương chỉ có dịu dàng.

"Mẹ, đây là con cưới về cho mẹ, không phải trước kia mẹ luôn nói muốn anh ấy làm con dâu sao?"

Ôn Lan lau lau nước mắt "Ai, con trai gả ra ngoài như bát nước đổ đi."

Tả Ngôn:......

Tả Tứ nghe được âm thanh đi xuống lầu, nhìn cảnh tượng phía dưới đã đoán được xảy ra chuyện gì. Ngày đó Cố chấp tỉnh lại, bọn họ cũng nhận được tin tức, chỉ là nhìn thấy hai người bên nhau vẫn có chút ngoài ý muốn.

"Hai người trở về, không mang theo lễ vật gặp mặt sao?"

Sau khi xuống lầu hắn nhìn hai người nói, đương nhiên cũng có thể hắn chỉ nói cho một người trong đó nghe.

Cố Chấp ngẩng đầu, ánh mắt sâu thẳm.

Tả Tứ ôm cánh tay nhìn lại, tiểu tử này đánh chủ ý lên người em trai hắn cũng không phải ngày một ngày hai.

Hai người từ tiệc xem mắt trở về, đừng nói là lễ vật, ngay cả quần áo cũng chưa thay.

Ôn Lan nói: "Đều là người một nhà khách khí như vậy làm gì."

Tả Ngôn: "Đúng vậy."

Rốt cuộc ai với ai mới là người một nhà, Tả Tứ không nói chuyện ngồi xuống sô pha.

Cố Chấp đứng lên "Lễ gặp mặt của tôi ở chỗ này."

Từ khi nào đã chuẩn bị lễ gặp mặt, sao cậu lại không biết? Tả Ngôn hoang mang nhìn hắn từ trong túi áo lấy ra một tấm thẻ đặt trên bàn, sau đó mở di động ra, lấy một phần văn kiện cũng đặt nó lên bàn.

"Đây là cái gì?" Tả Ngôn nhìn nhìn cảm thấy hơi quen mắt.

"Giấy đăng ký kết hôn, chỉ cần em ký tên, chúng ta hiện tại chính là vợ chồng hợp pháp, đây là tài sản hiện có của anh, tất cả đều nằm ở bên trong."

Tả Ngôn có chút ngốc, bạn trai mang giấy kết hôn đến làm lễ vật tặng người trong nhà, đây là kinh hỉ hay là kinh hách? Phản ứng đầu tiên không phải cảm động hay kích động, cậu theo bản năng nhìn phản ứng của người nhà.

Sắc mặt Tả Dật bình đạm, nhìn không ra điều gì, Ôn Lan hiển nhiên cũng chưa từng gặp loại tình huống như vậy, nhất thời không biết nên nói cái gì cho tốt.

Sắc mặt Tả Tứ biến đen, tiểu tử thúi thế nhưng làm một màn như vậy.

"Lúc trước anh nói muốn chuẩn bị chính là chuẩn bị cái này?"

[Edit] Dậy Đi, Đừng Mơ Nữa!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ