Ngay khi các vị thuộc băng đảng Evil Blood rời chỗ thì tên Cato đầu xỏ cũng đứng phắt dậy. Hắn ta tức giận nhìn lũ người đang rời đi rồi lại đánh mắt về phía tên đàn em phía sau. Bàn tay nâng khẩu súng hướng về phía trước, toan lên tiếng ngăn cản lũ người kia rời bước, Cato vội vã cất tiếng.
" Hừ... Không hổ danh là boss của Evil Blood. Con mắt nhìn người không tồi chút nào. Vỏ bọc của tao đã bị chúng mày nhìn thấu rồi...
Nhưng tao không thể để chúng mày rời đi dễ dàng như vậy đâu..
Để lại cái thứ mà chúng mày gọi là bột trắng kia lại đây rồi rời đi thì sẽ toàn mạng.... "Hắn vừa dứt lời, một đám đông từ xó góc nào chui ra. Vẻ mặt ai cũng vênh váo, nhăn nhó khó coi, lại thêm tay cầm vũ khí nữa. Người cầm đao, kẻ cầm rìu, vài cây gậy sắt cũng được trang bị bên tay. Một cảnh tượng khiến ai cũng phải sợ hãi phần nào.
Nghe trọn lời nói của Cato lại thêm đám người vừa xuất hiện, Cảnh Nghi chỉ biết thở dài và lắc đầu ngán ngẩm. Cái viễn cảnh mà cậu không muốn trông thấy nhất đã xảy ra và tên Cato kia đã kinh động vào những thứ hắn không nên chạm tới. Một kẻ to đầu nhưng ngu dốt.
" Hứ.. vậy sao... Nếu chúng tôi để lại thứ này thì e rằng anh cũng không có cơ hội để sử dụng nó đâu. "
Thái Anh nhếch mép cười, không do dự mà khiêu khích, giễu cợt hắn. Việc hắn trở mặt, vốn dĩ đã được bọn cô dự liệu trước nhưng không hề nghĩ tới đám đông tay sai này. Cato tức đến đỏ mặt khi nhận được thái độ nghênh ngang của đám người kia. Khẩu súng trong tay hắn được hướng lên trần, một tiếng nổ vang lên khiến đám người bất ngờ.
" Được thôi.. Tao sẽ thành toàn cho lũ chúng mày.. Chết điiii!!! "
Hắn gào lên thật lớn như thể giải toả cơn tức giận khi nãy lũ người này gây ra, bàn tay hắn đồng thời cũng bóp cò súng. Mọi chuyện xảy ra chỉ trong tích tắc, viên đạn theo quán tính bay thẳng về phía Tỉnh Nam đứng cách hắn không xa. Và khi mọi người đều loé lên suy nghĩ rằng chắc chắn ai đó sẽ trúng viên đạn này, thì bất ngờ thay nó nằm ngay ngắn giữa hai đầu ngón tay của Tỉnh Nam.
Khi viên đạn kia bay gần tới điểm đích hay nói đúng hơn là bả vai của Tỉnh Nam, cô đã không chần chừ mà bắt lấy viên đạn, giữ nó bằng hai ngón tay trỏ và giữa. Vốn dĩ tốc độ của một ma cà rồng là khá nhanh nên việc cô có thể bắt chuẩn xác viên đạn kia cũng không có gì là bất ngờ. Hơn nữa, viên đạn đó cũng chỉ là kim loại bình thường không phải loại có thể gây nguy hiểm tới dòng máu ma cà rồng trong cô.
Trịnh Nghiên đón lấy viên đạn nhỏ về tay và cô cũng chỉ dùng hai ngón tay đã có thể nhẹ nhàng khiến viên đạn vỡ vụn. Ánh mắt cô loé lên một tia đỏ thẫm rồi vụt tắt, với sức mạnh của cô viên đạn nhỏ này không là gì cả. Nở nụ cười mỉa mai tên đầu xỏ, cô nhẹ nhàng lên tiếng." Thứ này không giết được bọn tôi đâu nhưng với anh thì khác, chỉ cần một viên vào ngay ngực trái... Hừm... Anh sẽ có một giấc ngủ ngàn thu. "
Nhưng đối với đám người phàm, đó lại là điều phi thường. Cato cùng đám đàn em phía sau tròn mắt khi chứng kiến cảnh tượng vừa rồi. Làm sao một người thường lại có thể dễ dàng bóp nát viên đạn thế kia. Lời mỉa mai kèm theo giọng điệu có phần giễu cợt, hắn có chút lạnh người bởi đám người trước mặt. Nhưng rồi Cato lấy lại bình tĩnh, bắt đầu gào lớn hô hào đàn em tấn công đám người kia.
BẠN ĐANG ĐỌC
Sa bẫy vào tim em 💕
FanfictionViệc tồn tại thế giới ma cà rồng và người sói là điều tối kị con người không được biết. Vậy mà bốn cô gái người phàm lại trở thành con của một vị phu nhân mang thân phận ma cà rồng, đã vậy còn chung sống với các con gái lớn của vị phu nhân kia.... ...