49. Bệnh viện mai táng: Hắn chỉ là một tên hề

2.8K 237 33
                                    

Tất Lãm Tinh nằm trên mặt đất chậm lại một hồi lâu mới có khí lực đứng lên, năng lực thực tế ảo của Bạch Sở Niên mô phỏng đau đớn thật sự quá chân thật, làm cho Tất Lãm Tinh từ đáy lòng sinh ra một loại sợ hãi.

Bạch Sở Niên thấy hắn nửa ngày không đứng lên, đứng dậy rời khỏi ghế đi đến bên cạnh rồi ngồi xổm xuống, nâng cằm Alpha nhỏ đánh giá khí sắc của hắn, lại lật mí mắt kiểm tra tình huống đồng tử.

Tất Lãm Tinh hít sâu một hơi rồi khó xử cười cười, ngửa mặt nằm trên mặt đất hỏi: "Bị đạn bắn trúng thật sự là loại cảm giác này sao, thật đáng sợ."

Bạch Sở Niên ngồi xổm bên đỉnh đầu hắn, cúi đầu nhìn hắn: "Đúng vậy, chỉ có vết thương tôi đã trải qua mới có thể dùng năng lực đồng sinh này mô phỏng ra, tôi chỉ là đem cảm thụ của mình vẫn nguyên vẹn lúc ấy truyền tới đại não của cậu mà thôi."

Tất Lãm Tinh sửng sốt một chút, ở trong đầu hồi tưởng lại những lời này của Bạch Sở Niên, trầm mặc đứng lên, nhặt súng trường lên một lần nữa nạp đạn.

Đau đớn trúng đạn trong bụng đã hoàn toàn biến mất, nhưng nỗi sợ hãi này vẫn tiếp tục luẩn quẩn ở trong đầu. Tất Lãm Tinh nâng ACR lên, nhắm vào mục tiêu di động, ngón trỏ bị trúng cò súng chậm chạp do dự không dám giữ lại, một giây, hai giây, mười giây trôi qua, cơn đau dữ dội của viên đạn vào người lại đột nhiên đánh trúng hắn.

Lần này vị trí trúng đạn ở bắp chân.

Tất Lãm Tinh ôm chân cuộn mình trên mặt đất, cắn chặt răng mới không kêu ra tiếng, cau mày không tiếng động gào thét, thân thể lại một lần nữa bị mồ hôi lạnh thấm ướt.

"Quá chậm, mất mười giây nhắm vào, như vậy đầu của cậu đã bị địch bắn cho nổ tung rồi, nhớ kỹ ưu thế và tác dụng của mình, loại tuyến thể kiêm tấn công và phòng thủ đầy đủ như Tiến Độc Mộc ở trong đoàn đội tất nhiên sẽ ở vị trí súng, một chút do dự của cậu có thể sẽ làm cho đột kích thủ ở phía trước tiêu diệt toàn bộ, đột kích thủ không còn, người tiếp theo địch nhân diệt chính là cậu, giáo viên trường học của cậu đã dạy như thế nào?" Bạch Sở Niên cầm lấy máy tính bảng bên bàn tròn nghỉ ngơi, vẽ vài cái trên màn hình, gọi hai phần bữa sáng, một ly đồ uống thể thao và một ly latte đá.

Thẳng đến trước khi đồ ăn đưa tới, Tất Lãm Tinh đã liên tiếp ngã xuống đất bảy lần, tổng cộng bắn được mục tiêu di động mười hai lần, bắn chết nổ đầu năm lần, không trúng chỗ yếu hại sáu lần, để mục tiêu thoát được một lần.

Lần thoát trúng đó hắn bị trừng phạt nặng nhất, Bạch Sở Niên làm cho hắn trải nghiệm cảm giác bị một phát súng làm cho nổ đầu.

Bạch Sở Niên bưng ra bữa sáng nóng hổi từ robot giao đồ ăn, vẫy tay gọi hắn: "Bảy rưỡi rồi, đến đây ăn cơm."

Tất Lãm Tinh giãy dụa nửa ngày không thể đứng lên, Bạch Sở Niên đi qua đem Alpha nhỏ kéo lên, đặt lên ghế đối diện mình, lòng bàn tay đè lại gáy hắn, đem một cỗ pheromone trấn an rót vào tuyến thể của hắn.

"Huấn luyện viên, từ từ chờ tôi một lát." Tất Lãm Tinh vô lực nằm sấp trước bàn tròn, đầu vùi vào trong khuỷu tay, thân thể hơi co rút.

[ABO/EDIT] [Hoàn] Nhân Ngư Hãm LạcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ