chap 15

294 15 0
                                    

công việc luôn ào ạt tới mỗi ngày, chỉ là hôm nay đôi vợ chồng này buông thả một chút, rủ thêm hội bạn thân của cả hai rồi mở tiệc nhỏ ở quán quen.

hiển nhiên mọi người ngồi chỗ tuỳ thích, nhưng vẫn không quên chừa riêng hai ghế cho "chủ xị" và "vợ chủ xị" kế bên nhau.

- em cứ uống thoải mái nhé, có anh đưa em về an toàn - anh thì thầm qua tại cô.

- lúc nào cũng thế mà, anh không nói em cũng biết nữa -

hằng vuốt nhẹ mũi anh người yêu.

- dạo này thấy mũi tuấn càng ngày càng cao đấy, tưởng đi tút tát như nào, ai ngờ là có hẳn người đẹp giúp dùm - thuỳ minh trêu chọc cậu bạn đối diện.

- thế minh cũng có anh chồng ở nhà ấy, bảo ổng "tút" cho -

- tao có thể cảm nhận được sự bất lực trong câu nói của bà minh đó, mày không thấy sao - andy bất bình.

- chắc chắn là không rồi, bận yêu với chị chân dài, ai rảnh đi để ý mấy cái này mày ha -

hiếu nhanh nhẹn trả lời thay luôn tuấn, khiến anh đơ cả người. vừa định phản bác lại thì cô vội nói.

- thôi mình uống cái nè rồi nói chuyện tiếp -

cô cắt ngang thay vào bằng những ly rượu đã được rót từ trước.

- đợi tao uống xong ly này tao nói mày tiếp -

mọi người cụng ly vô cùng vui vẻ, rồi chuyện trước đó cũng quên.

khi tuấn còn dưới danh bạn thân thì những dịp này, người được nói đỡ sẽ là andy, hiếu, đức, thuỳ minh, hay chị hạnh,... cậu bạn họ hà kia có phần "đặc biệt" nên cô toàn để cậu ấy "tự lực gánh sinh" đấu lại tất cả.

dù bị phũ phàng thế, bạn đó vẫn luôn bao che cho người mình thương nhiều hơn. trong nhóm ai cũng chiều theo các cô gái, nhưng ít nhiều vẫn bị chọc phá. chỉ riêng cô gái của anh, ai trêu hằng quá nhiều ngay tức khắc sẽ bị một trận đe dọa, kèm theo chất giọng nghiêm nghị hiếm nghe từ ai đó.
———
- điên hả haha - cả hội cười vang, từng chai rượu được lấy ra, từng câu đùa ngày càng nhiều.

- nè nhá, hà anh tuấn đây chưa từng biết còn vé là gì, khi nào cũng sold out toàn bộ đấy. chỉ thiếu không dư! -

- ai biết được tụi mày ha, lỡ ổng lấy tiền ổng mua bù lỗ thì sao - hiếu nói thử.

hằng đùa theo.

- trời ơi, tuấn mà làm vậy thiệt chắc tui cười chết -

- thôi vậy còn đỡ, tao sợ nó làm concert nhạc nó tự sáng tác kìa. lúc đó tao nịnh thằng tuấn là đi luôn mấy năm sự nghiệp - andy ôm mặt lắc đầu, không thể tưởng tượng ra viễn cảnh đấy.

chị hạnh cũng là một "nạn nhân" được tuấn mời rượu để nghe tuyệt phẩm âm nhạc tự viết.

- hên thật. chị cũng định ráng khen mà lo con đường sau này của em mình quá... -

- thì ít nhất người ta hát hay, biết dừng đúng lúc là được rồi. lúc nào cũng lấy chuyện này nói tui -

ai cũng cười, chỉ có một người mặt bí xị uống hết ly rượu đầy.

tuanhang | liệu sớm mai còn có nắng trên đầuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ