chap 26

212 13 3
                                    

- em về rồi -

tuấn còn đang say ngủ thì bị hằng nằm đè lên, chỉ trong phút chốc anh liền giật mình tỉnh dậy.

gương mặt cau có dần dịu lại khi nhận ra ai là người "cả gan" đi vào giấc của mình như thế.

nụ cười con gấu xuất hiện như lẽ thường, tay vòng ôm lại, mặt cuối xuống chút đủ đặt chiếc hôn nhỏ lên trán người bên trên.

quần áo chưa thay, túi xách vẫn còn đeo trên vai gầy, cô cứ thế đặt cả thân mình lên anh.

dù giường trống một khoảng.

đến khi hằng về, vẫn là trống một khoảng.

nhưng lại hay ở chỗ, tuấn nếu một mình sẽ không bao giờ ngủ ở bên trái hoặc phải nhất định. chỉ cần lần cuối cùng cô nằm ở đâu, anh sẽ yên vị ở đó.

"anh thích cảm giác âm ấm của phía bên giường em, cả hương thơm dịu còn vương lại trên gối nệm. bằng cách nào đó, anh yêu chúng như yêu thanh hằng trước mặt."

lượng gối vẫn bằng nhau, chất nệm cũng không khác biệt mấy, vậy mà tuấn luôn phải nhất định nằm nơi hằng từng. cô cũng chẳng buồn đẩy anh về chỗ cũ.

nên là bên hằng có tuấn, bên tuấn có hằng.

nhiều nghĩa nhỉ.

- toàn đi sớm về khuya thế này đây -

anh lấy tay vỗ nhẹ vào lưng cô, vừa muốn động viên, vừa muốn cô sẽ an tâm ngủ trên vai mình không bận lo nghĩ.

- đâu có... em đi sớm.. về sớm đó nha, anh không thấy giờ trời sáng rồi hả... khuya gì - giọng cô bị ép lại khi để mặt mình áp vào lòng ngực anh.

- em đã mệt đến vậy mà vẫn còn muốn "bắt bẻ" anh nữa sao. anh chịu thua em rồi, bao năm nhường nhịn em, có lẽ anh chưa muốn phá vỡ kỉ lục. là một người thua cuộc, anh đề nghị người thắng có trách nhiệm đi vào giấc ngủ càng sớm càng tốt. -

một hồi sau chẳng còn tiếng cựa quậy nữa, anh mới từ từ đặt hằng qua phần giường trống kế bên.

chân nhẹ nhàng bước ra ngoài bếp. đến anh cũng muốn lười biếng nằm ôm người đẹp, nhưng có vẻ người đẹp ấy chưa ăn gì từ tối qua, nên anh cũng đành vậy.

lịch trình của hằng sẽ "dễ thở" hơn nếu cô ở lại hẳn với ekip, không phải chạy đi chạy về như thế. song, cứ nghĩ đến việc anh gấu nâu hậu đậu này làm mọi chuyện nhà khi mình đi vắng, cô lại muốn dành chút thời gian "kiểm tra" chàng trai.

mà cuối cùng chỉ có anh chàng "kiểm tra" ngược lại cô gái. hằng không yên tâm bao giờ nhưng mỗi lần về thì sức lực chẳng còn nữa, nên tuấn chòn chòn mặc nhiên trở thành anh người yêu ấm áp chăm sóc cho cô mọi hôm.

"trên sân khấu thì anh là của khán giả, nhưng ở nhà phải là của em !" giọng hằng mơ ngủ khẽ vang trong phòng.

tuấn luôn cho người yêu hơn mười mấy năm trời của mình là tất cả các khán giả nữ. bây giờ vẫn vậy, chỉ khác một chút về tình cảm, có một người được thương hơn những bạn khán giả nữ khác, một chút, chỉ thương hơn một chút thôi.
———
ngày xuân có gió ấm thoáng qua chợt xuất hiện cơn mưa rào.

tuanhang | liệu sớm mai còn có nắng trên đầuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ