Đó là cả một sự điên rồ khi đặt đôi má hồng của Constant bên cạnh những đốm tàn nhang của cặp sinh đôi Weasley.
Ý là, năm năm học chung một lớp tiểu học, Chloé còn chưa thấy Constant bị quở mắng bao giờ, huống chi là bị mời lên văn phòng uống nước thế này.
Ấy vậy mà, cô nhỏ bây giờ đang bối rối ngồi trên chiếc ghế gấp, cách cô chủ nhiệm một cái bàn làm việc, rõ ràng không biết mình đã vì phạm điều gì trong nội quy mà ra nông nỗi này.
Chloé và Layla không có tội gì nên ngồi sau con bé một hàng, khoảng cách vừa đủ để không bị đập vào mặt khi Fred và George vươn vai duỗi người.
Cây chổi của Charlie thì dựng trong góc nhà, lạc quẻ giữa những pháp cụ cũ kỹ mòn vẹt chẳng biết đóng góp gì cho sự nghiệp nghiên cứu Biến hình vĩ đại của giáo sư McGonagall.
Mà bà giáo, đang đan tay vào nhau và nhìn bọn nhóc chằm chằm, nghiêm khắc hỏi chúng:
"Các trò biết vì sao mình ở đây chứ?"
Trong khi hai đứa sinh đôi reo lên "Có ạ!" nghe như ai gọi chúng để phát kẹo cho không bằng, Constant nhíu hàng lông mày vàng hoe, nghi hoặc nói:
"Con không biết ạ."
Giáo sư day day trán, trông già đi cả chục tuổi. Fred và George bụm miệng cười, rất sung sướng trên nỗi đau khổ của giáo viên. Chắc cô phải nghị lực lắm mới không từ chức dù phải dạy dỗ đến ba đời tổng quậy: Marauders, cặp sinh đôi (đính kèm bộ ba Vàng) và James Potter II.
Chloé tự nhủ, cảm thấy sau này bản thân không nên làm giáo viên để McGonagall tội nghiệp khỏi phải gồng gánh thêm một cấp dưới vô tích sự. Bà phù thủy già tội nghiệp.
"Bởi vì ta nhớ rõ cả ba nhà kính đều có khóa, trò làm thế quái nào mà vô được rồi làm quen với một cây Bẫy Quỷ vậy? Nơi đó cấm học sinh từ năm thứ năm trở xuống!"
Giỏi dữ?
Chloé và Layla nhìn bạn chúng, ngạc nhiên.
"Thật vậy ạ? Con thấy cửa mở toang nên con cứ nghĩ là ra vào tự do," Constant nói với vẻ vô tội nhất có thể, gãi má. Fred và George, nếu không phải cô McGonagall đang nổi điên, hẳn đã rú lên cười rồi. Hai đứa nó đang nhịn đến rung cả người.
"Pomona sao lại tắc trách như thế chứ?"
Chloé nghe giáo sư lẩm bẩm. Dường như mọi người trong giáo ban rất thân thiết, nên họ gọi nhau bằng tên thay vì họ. Như cụ Dumbledore vẫn thường gọi cô Hiệu phó là Minerva vậy.
"Tệ thật, ta phải nhắc nhở cô ấy mới được." Bà cằn nhằn. "Thành thực xin lỗi trò, trò Constant. Đã trách oan trò rồi."
"Dạ không sao đâu ạ."
Bởi vì Constant còn mới toe, cũng không cố ý nên được tha, chỉ phải nhắc nhở đôi chút về nội quy trường. Giáo sư lúc này quay sang "tâm sự" với hai đứa sinh đôi, khiến chúng vờ sợ hãi.
So với "Cầu lửa Trung Hoa" Charlie ban sáng thì cô McGonagall tất nhiên chẳng có gì khủng khiếp rồi.
"Lấy trộm chổi của đội Quidditch, gây mất trật tự, còn sử dụng pháp thuật ngoài lớp học? Các trò chê điểm của Gryffindor nhiều quá nên muốn tiêu bớt? Lại còn bị giáo sư Stradinburg trừ một trăm điểm là thế nào đây?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[HP] Legends Never Die
FanfictionBình sinh, đặc biệt quá thường dễ chết. Chloé Strawberry mất mạng một lần, sống lại cùng ký ức kiếp trước mười một năm vẫn không hiểu đạo lý này, nên bị trời phạt. Nhưng bằng cách xuyên vào Harry Potter? Chloé tuy đã lâu không đọc nhưng vẫn nhớ đại...