Chương 55: Người trong lòng chỉ có thể gặp trong mơ

1.2K 66 2
                                    

" Ai trông giống Vương tổng của chúng ta quá "

" Có lẽ người giống người thôi ". Phùng Tư Giai đang cùng khách hàng thảo luận về dự án thì tình cờ bắt gặp Vương Dịch đang ủ rũ đi ngang qua. Hình ảnh không mấy tốt đẹp, mất đi dáng vẻ của một vị lãnh đạo. Phùng Tư Giai giả vờ nói sang chuyện khác để người đó không chú ý.

Giải quyết xong công việc, Phùng Tư Giai chạy theo sau Vương Dịch. Quan sát thấy Vương Dịch không bình thường, cô cũng không dám lên tiếng, yên lặng đi phía sau.

" Tan làm rồi, theo tôi làm gì ". Vương Dịch nói.

Phùng Tư Giai nghe vậy đi lên phía trước cùng Vương Dịch. Mặt Vương Dịch không cảm xúc nhìn Phùng Tư Giai, bước lại gần nói.

" Về đi "

" Có tâm sự sao?? Đúng lúc tôi đang rảnh rỗi "

Vào một quán bar gần đó, Vương Dịch  uống hết ly này đến ly khác, cho dù Phùng Tư Giai có cản như thế nào, Vương Dịch cũng không dừng lại.

" Gọi tôi là Vương Dịch được rồi, ở đây cũng không phải công ty ".

Không cho cô gọi tên cũng là Vương Dịch bây giờ lại bắt gọi là Vương Dịch, Phùng Tư Giai cảm thấy thật khó hiểu.

" Có chuyện gì sao ???". Phùng Tư Giai nghiên đầu hỏi Vương Dịch.

" Suỵt... Cô không thể biết được ". Vương Dịch ngồi không vững, cứ đảo qua đảo lại vì quá say.

Phùng Tư Giai lắc đầu nhìn Vương Dịch, gọi cô đến lại không nói cho cô nghe. Trong ánh đèn mờ ảo, Phùng Tư Giai thấy được gì đó trên gương mặt của Vương Dịch, hình như Vương Dịch đang khóc.

Bất lực không biết làm gì, Phùng Tư Giai cứ ngồi đó đến lúc Vương Dịch say bí tỉ không biết đường về. Phùng Tư Giai cũng không biết nhà Vương Dịch ở đâu, đành đưa Vương Dịch trở về nhà mình.

Choàng một tay Vương Dịch lên vai rồi rời khỏi quán bar, tìm một chiếc taxi. Đến nhà cũng phải trong tư thế đó, vì Vương Dịch quá cao so với cô nên rất khó khăn. Phùng Tư Giai một tay ôm eo Vương Dịch, cảm thấy Vương Dịch rất ốm, quay mặt sang nhìn Vương Dịch, khoảng cách sát gần nhau, Phùng Tư Giai nhìn thật kỹ gương mặt này, vẻ mặt em bé này lại tỏa ra phong thái lạnh lùng.

Đặt Vương Dịch xuống giường, Phùng Tư Giai cũng mất thăng bằng mà ngã theo nằm lên tay Vương Dịch. Mệt chết được, tự nhiên cô lại dính vào phiền phức này. Để Vương Dịch nằm ngay ngắn rồi đắp chăn lại, Phùng Tư Giai thở dài sau khi làm xong trách nhiệm của mình. Lại đắm chìm trong gương mặt của Vương Dịch, càng nhìn lại càng thích, không biết khoảng bao lâu Phùng Tư Giai mới chịu rời đi khỏi đó.

Sáng hôm sau bị tiếng động từ nhà bếp làm Vương Dịch thức dậy, mắt mờ mờ ảo ảo, cau mày nhìn người trong bếp, một thân ảnh quen thuộc mỗi buổi sáng luôn nấu ăn cho cô, luôn nở nụ cười mỗi khi cô thức dậy. Vương Dịch bật dậy chạy đi đến nhà bếp.

" Là cô sao ???". Vương Dịch hụt hẫng  thở dài.

" Làm tôi giật cả mình "

" Tại sao lại ở nhà tôi ??"

[BH/SNH48] || Mọi người gọi chúng tôi là Thi Tình Họa Dịch ||Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ