Cả hai trở về nhà, vừa mở cửa Diu Diu đã chạy ra ngoài nhưng lại bị Vương Dịch bắt lại, Châu Thi Vũ đi vào bếp chuẩn bị bữa ăn, gia đình ba người thật hạnh phúc. Tiếng chuông điện thoại vang lên làm Diu Diu giật mình bỏ chạy.
" Mẹ phải đi sao ???"
" Mẹ xin lỗi vì chưa tạm biệt con đã rời đi "
" Mẹ lúc nào cũng xin lỗi "
Vương Dịch tắt ngang điện thoại rồi ném qua một bên. Mẹ đúng là nói dối, lừa mình nói là đi gặp đối tác, sau đó lại bỏ đi, nói dối, tất cả đều nói dối.
Châu Thi Vũ nhìn thấy Vương Dịch tức giận, cô đi đến ngồi cạnh Vương Dịch, dịu dàng nói.
" Có chuyện gì sao "
" Mẹ em lại đi nữa rồi, bà ấy là như vậy muốn làm gì thì làm "
" Chắc là bác gái sợ rằng khi gặp em lại không nỡ đi nên mới làm như vậy "
Vương Dịch im lặng nhìn chằm chằm Châu Thi Vũ làm Châu Thi Vũ có chút sợ.
" Tôi xin lỗi vì không hiểu rõ chuyện mà xen vào... "
" Hứa với em đi ". Vương Dịch cắt ngang lời Châu Thi Vũ.
Châu Thi Vũ không hiểu Vương Dịch muốn nói gì.
" Hứa với em đừng bao giờ rời xa em, đừng tự nhiên biến mất có được không "
Châu Thi Vũ lúc này mới nở nụ cười, cô biết đứa nhỏ này luôn thiếu cảm giác an toàn, nắm lấy tay Vương Dịch ôn nhu nói.
" Tôi hứa "
____________
" Châu Thi Vũ, sinh viên xuất sắc trường SNH48, gia thế bình thường mẹ là giáo viên, ba là bác sĩ nhưng hai người đã ly thân từ 5 năm trước. Có một em trai đang là sinh viên đại học và một em gái nhận nuôi đang học tiểu học. Lý lịch trong sạch. "
Vương phu nhân ngồi trên xe đã nghe rõ phần trình bày vừa mới điều tra được. Cầm trên tay là hình ảnh của Châu Thi Vũ.
" Cho người theo dõi cả hai "
Mệt mỏi ngã lưng về phía sau, bà tự trách bản thân là một người mẹ vô trách nhiệm, thời gian bên con đếm trên đầu ngón tay. Sự thay đổi của Vương Dịch chắc chắn có liên quan đến cô gái tên Châu Thi Vũ kia.
Cảm thấy bản thân đã quên gì rồi nhưng bà lại không suy nghĩ ra, đến lúc máy bay cất cánh bà muốn quay lại cũng không kịp.
" Ôi trời, con gái hư hỏng Viên Nhất Kỳ ta còn chưa gặp mặt "
" Sao, nhanh như vậy đã đi ". Viên Nhất Kỳ hoang mang hỏi.
" Muốn đi là đi, còn không tạm biệt tôi "
" Chắc bác gái không còn nhớ tới Viên Nhất Kỳ này rồi "
" Bà ấy nhắc cậu suốt đấy "
" Tối nay tôi đi chơi đấy... Không cần đợi ".
Vương Dịch nhìn Viên Nhất Kỳ rồi lại nhìn cuốn manga trên tay, dạo gần đây hình như họ có tiến triển tốt rồi.
Chiều nay trời lại đột ngột đổ mưa, thời tiết vừa nãy còn rất tốt lại nhanh chóng chuyển thành cả màu đen giống như trời đang buồn vì một chuyện gì đó sắp xảy ra.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BH/SNH48] || Mọi người gọi chúng tôi là Thi Tình Họa Dịch ||
Krótkie OpowiadaniaHữu duyên nhìn thấy bộ truyện này xin đừng lướt qua nó, hãy nhấn vào đọc thử, biết đâu sẽ hợp với bạn vì chúng ta xuất thân từ chiến hạm mang tên Thi Tình Họa Dịch 👑❤🌧️