" Nói cái gì đó "
Châu Thi Vũ bị mẹ quát lớn làm cho giật mình, không kìm nén nổi cảm xúc, Châu Thi Vũ chỉ muốn bộc phát nó thôi. Ngay lúc này đường đường chính chính thú thật về chuyện tình cảm của mình, mặc cho kết quả thế nào cô cũng không quan tâm.
" Con có biết mình nói gì không.. Châu Thi Vũ trả lời mẹ đi "
" Tình yêu thì cũng không nên che dấu. Làm sao chúng ta biết được ngày mai ta sẽ yêu ai "
" Vậy con có nghĩ đến mẹ không "
" Con cũng đã chịu đựng quá nhiều rồi, cả đời này chỉ sống vì người khác làm con thật sự mệt mỏi. Chỉ một lần thôi, con muốn sống cho chính mình "
Châu Thi Vũ cảm xúc dâng trào, nước mắt đã rơi, lần đầu tiên sống cho chính mình lại đau khổ như vậy. Mẹ Châu cũng đã rơi lệ, đứng nhìn đứa con ngốc nghếch của mình, muốn nói cũng chẳng nên lời.
" Xin lỗi mẹ, Châu Thi Vũ này không hoàn hảo như mẹ mong muốn nhưng tình yêu thì không có gì phải xin lỗi ". Châu Thi Vũ cuối đầu, lấy tay lau đi nước mắt.
____________
" Phòng này thưa tiểu thư "
Vương Dịch gật đầu rồi tiến vào trong, nằm trên giường là người ba đã lâu không gặp, Vương Dịch ngồi xuống ghế cạnh giường, nhìn người ba bất động chưa biết khi nào sẽ tỉnh lại. Mẹ vì khóc quá nhiều nên cũng dần kiệt sức. Bà ấy phải ở lại giải quyết công việc của công ty bên đó, sẽ rất khó khăn cho Vương Dịch vì phải gánh vác cả sự nghiệp của gia đình.
Vương Dịch vốn mạnh mẽ nên có thể điều chỉnh cảm xúc, ra khỏi phòng bệnh nói với cấp dưới của mình.
" Đưa tôi đến công ty "
Xe dừng lại trước công ty, tài xế mở cửa ra cho Vương Dịch, Vương Dịch ngước nhìn cả thành quả mà ba cô đã gầy dựng càng tiếp thêm sức mạnh cho cô.
Thật khó khăn khi không biết bắt đầu từ đâu, loay hoay không biết làm gì thì một cô gái bước vào.
" Xin lỗi, tôi đến trễ "
Vương Dịch mắt nhìn cô gái trước mặt trong lòng lại nhớ đến Châu Thi Vũ, chẳng hiểu cảm xúc gì nhưng nó lại khó chịu ở trong tim.
" Tôi là Phùng Tư Giai, từ nay tôi sẽ là người hướng dẫn cho cô, thưa tiểu thư à phải gọi là giám đốc Vương Dịch ".
___________
" Vẻ mặt này là sao đây "
Thẩm Mộng Dao hôm nay đón khách Châu Thi Vũ ghé thăm. Châu Thi Vũ còn mua bia và mồi ngon ngồi nhâm nhi cùng Thẩm Mộng Dao.
" Cải nhau với Vương Dịch sao ???"
" Em ấy bay sang Mỹ rồi, chỉ nói là công ty xảy ra việc ". Châu Thi Vũ buồn bã nói.
" Gì chứ, sao lại bất ngờ vậy còn không để lại một lời tạm biệt ". Thẩm Mộng Dao gào thét.
Châu Thi Vũ thở dài, Vương Dịch thẩm chí còn chưa tạm biệt cô, nói đi là đi, từ khi nào lại học cái thói bỏ đi không lời chào, bây giờ Châu Thi Vũ nhớ Vương Dịch đến phát điên.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BH/SNH48] || Mọi người gọi chúng tôi là Thi Tình Họa Dịch ||
NouvellesHữu duyên nhìn thấy bộ truyện này xin đừng lướt qua nó, hãy nhấn vào đọc thử, biết đâu sẽ hợp với bạn vì chúng ta xuất thân từ chiến hạm mang tên Thi Tình Họa Dịch 👑❤🌧️