Lời nói như lưỡi dao đâm thẳng vào trái tim Trương Hân, cô đã nghe những lời này quá nhiều nhưng mỗi lần như vậy nó đều đau đớn. Tại vì cô ngốc sao, cứ chạy theo mãi một người không thích mình.
Quay về khoảng thời gian đầu năm nhất.
" Đứng lại đó nhỏ kia "
Trương Hân chạy thụt mạng khi bị một đám người đuổi theo. Bọn họ đang dụ dỗ lấy tiền của một học sinh thì bị cô phát hiện và báo cảnh sát, vì vậy để trả thù cô mỗi ngày đều chặn trước cửa nhà cô. Nhiều lần trốn được nhưng hôm nay xui xẻo lại bị bắt.
Một đám thanh niên có trai có gái, lại ăn hiếp một đứa con gái. Hình ảnh này vô tình Hứa Dương Ngọc Trác bắt gặp khi đi học ngang qua. Hứa Dương Ngọc Trác la lên thật lớn để bọn chúng sợ mà bỏ chạy, cô rất thông minh, tránh xa bọn chúng và chạy vào nhà một người dân nhờ họ báo cảnh sát giúp. Đám người đó thấy như vậy lập tức bỏ chạy để lại Trương Hân nằm trên đường, thân thể còn bị thương.
" Cậu có sao không ".
Hứa Dương Ngọc Trác chạy đến xem Trương Hân thế nào rồi, trên mặt còn có vết thương đang chảy máu. Hứa Dương Ngọc Trác lấy ra băng cá nhân dán lên mặt Trương Hân, Trương Hân chỉ biết ngồi yên nhìn Hứa Dương Ngọc Trác, lại thấy đồng phục của trường mình, cô cười mỉm, sao đó ngất xỉu.
Kể từ đó Trương Hân say đắm Hứa Dương Ngọc Trác cho đến tận bây giờ. Nhưng lại bị từ chối hết lần này đến lần khác. Mặc dù nhiều lần Châu Thi Vũ giúp đỡ, hay nói tốt về Trương Hân, giúp Trương Hân gặp gỡ Hứa Dương Ngọc Trác nhưng kết quả là bằng không.
____________
Sáng hôm nay cũng giống như buổi sáng của mọi ngày, lại phải thức dậy rồi lại đến trường, đều phải trải qua một ngày đầy thử thách nhưng chỉ khác là hôm nay có chúng ta.
Vương Dịch đứng trước nhà đợi Châu Thi Vũ cùng nhau đến trường. Châu Thi Vũ hôm nay còn đặc biệt thức sớm để làm bánh cho Vương Dịch.
" Học tỷ tự làm?? ". Vương Dịch ngạc nhiên nhìn thấy Châu Thi Vũ đưa bánh cho mình.
" Mau ăn đi xem có ngon không ". Châu Thi Vũ gật đầu nói.
Vương Dịch ăn một cái nhỏ, vẻ mặt có cảm xúc nhìn Châu Thi Vũ, miệng vẫn còn đang nhai nói.
" Ngon lắm "
Châu Thi Vũ hài lòng cười, đây là chiếc bánh chứa đầy tình cảm của cô trong đó, cô còn chưa ăn thử mà để cho Vương Dịch nhận xét trước. Hai người cùng nhau đến trường, sau đó trở về lớp học của mình, trên tay Vương Dịch là chiếc bánh đầy tình cảm của Châu Thi Vũ.
" Gì đây ???". Viên Nhất Kỳ hỏi.
" Là bánh học tỷ làm "
" Cho tôi ăn với "
" Không được.. Một lát về tôi mua cho cậu "
" Hmmmm... Không thèm "
Viên Nhất Kỳ giận dỗi bỏ ra ngoài. Cái tên Vương Dịch đáng ghét, có bạn gái rồi thì lại bỏ rơi mình, đợi đến lúc tôi và học tỷ Thẩm Mộng Dao quen nhau, tôi sẽ trả gấp đôi. Đang vừa đi vừa mắng Vương Dịch thì bất ngờ nghe được xa xa có người nhắc đến tên mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BH/SNH48] || Mọi người gọi chúng tôi là Thi Tình Họa Dịch ||
Krótkie OpowiadaniaHữu duyên nhìn thấy bộ truyện này xin đừng lướt qua nó, hãy nhấn vào đọc thử, biết đâu sẽ hợp với bạn vì chúng ta xuất thân từ chiến hạm mang tên Thi Tình Họa Dịch 👑❤🌧️