" Cậu đi đâu vậy hả ". Trương Nguyệt Minh nhìn thấy Vương Dịch về liền hỏi.
" Đi tắm ". Vương Dịch lướt ngang Trương Nguyệt Minh đi vào trong.
Trương Nguyệt Minh về đến nhà đợi mãi mà không thấy Vương Dịch đâu. Vừa trở về lại nhận được câu trả lời đi vào lòng đất của Vương Dịch.
Tắm rửa ăn uống xong cũng đã gần tối, Vương Dịch định về vào phòng ngủ thì đã bị Trương Nguyệt Minh bắt lại. Cả hai cùng ra trước sân nhà nói chuyện, Vương Dịch cứ như đang nghĩ về chuyện gì đó, không trả lời câu hỏi của Trương Nguyệt Minh.
" Ngày mai về rồi.. Cậu có muốn đi tham quan một vòng trước khi về không "
" ..... "
" Rất khó có cơ hội để trở lại đó nha "
" .... "
" Nè cậu có nghe tôi nói không vậy "
Vương Dịch đột nhiên đứng dậy làm Trương Nguyệt Minh ngã ngửa.
" Cậu vào nghĩ đi.. Tôi phải đến nơi này "
Trương Nguyệt Minh ngơ ngác nhìn Vương Dịch hòa lẫn vào bóng tối, càng ngày càng không hiểu nổi hành động và suy nghĩ của Vương Dịch. Kể từ khi đến nơi này Vương Dịch như biến thành người khác.
Nhấn chuông cửa nhà nhưng không thấy Châu Thi Vũ bước ra, Vương Dịch định trở về thì nghe thấy tiếng mở cửa. Châu Thi Vũ vừa tắm xong vội chạy ra mở cửa, nhìn thấy Vương Dịch liền sững sờ. Vương Dịch nhìn Châu Thi Vũ mặt mộc khi vừa tắm xong, mùi hương vẫn như cũ vẫn quyến rũ như ngày nào. Lắc lắc đầu, trở về dáng vẻ đứng đắn.
" Tối như vậy không sợ nguy hiểm sao lại còn mở cửa "
Gì đây, nói chuyện như kiểu là người lớn với mình sao?? Trở thành bà cụ non rồi sao???
" Vừa lúc nãy xảy ra chuyện.. Không biết chị một mình có ổn không nên nhân tiện ghé qua xem thử.. Vậy.. Vậy ổn rồi... E... Về đây. Nhớ khóa cửa cẩn thận ". Vương Dịch nói xong thì quay đi.
" Đứng lại đó.. Ai về "
Vương Dịch quay lại nhìn Châu Thi Vũ, ho ho vài tiếng.
" Em.. Em về "
" Đã đến rồi thì vào nhà đi ". Châu Thi Vũ vừa đóng vừa mắng thầm. Nói chuyện với bà kiểu đó sao?
Tiếng chuông điện thoại của Châu Thi Vũ vang lên, là Bách Hân Dư gọi đến.
" Cậu sợ không? Tôi sang bên đó cùng cậu "
" Tôi ổn mà, Châu Thi Vũ này mạnh mẽ lắm aaaaa, cậu nghĩ ngơi đi "
" Vậy nhớ ngủ sớm đó.. Ngủ ngon "
" Ngủ ngon "
Châu Thi Vũ tắt điện thoại đi vào trong nhìn thấy Vương Dịch đang đứng đọc truyện. Vương Dịch ngắm nhìn kho tàng manga thời sinh viên của mình, cứ ngỡ đã mất hết rồi, không ngờ Châu Thi Vũ vẫn còn giữ lại. Không nghe thấy Châu Thi Vũ nói chuyện điện thoại, Vương Dịch quay lại nhìn, phát hiện mình đang bị nhìn trộm.
" Là người lúc nãy gọi sao?". Vương Dịch hỏi.
Châu Thi Vũ gật đầu, đi đến lấy hộp thuốc.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BH/SNH48] || Mọi người gọi chúng tôi là Thi Tình Họa Dịch ||
Historia CortaHữu duyên nhìn thấy bộ truyện này xin đừng lướt qua nó, hãy nhấn vào đọc thử, biết đâu sẽ hợp với bạn vì chúng ta xuất thân từ chiến hạm mang tên Thi Tình Họa Dịch 👑❤🌧️