Châu Thi Vũ mặc một chiếc váy đỏ lộng lẫy bước đi đến đâu là thu hút mọi ánh nhìn. Đi đến đâu mọi người đều nhường đường đến đó. Vẫn không nhìn thấy Dương Băng Di ở đâu, Châu Thi Vũ tiến đến gần cổng thì bỗng dưng có tiếng gọi từ phía sau.
" Châu Thi Vũ... Tìm thấy rồi aaaa "
Ba tiếng Châu-Thi-Vũ lại một lần nữa như một chất xúc tác làm Vương Dịch bừng tỉnh, theo cảm tính quay người lại phía sau, thật không thể tin vào mắt mình, Châu Thi Vũ đang đứng ngay trước mặt.
Người phía trước đột nhiên quay lại làm Châu Thi Vũ giật mình, tiếp nhận ánh mắt ngỡ ngàng của Vương Dịch đang nhìn mình, Châu Thi Vũ cũng không khỏi bất ngờ khi nhìn thấy người trước mặt chính là người trong tim.
Xung quanh có biết bao người nhưng trong mắt họ chỉ nhìn thấy nhau, mặc kệ mọi thứ xung quanh họ vẫn nhìn nhau không rời, cảm giác hoàn toàn trống rỗng, những suy nghĩ đều tan biến.
" Vương Dịch ". Trương Nguyệt Minh cất tiến gọi.
Tiếng gọi đưa bọn họ về với thực tại, tiếng gọi Châu Thi Vũ lặp lại lần nữa, Châu Thi Vũ lùi lại vài bước rồi chạy vào trong. Vương Dịch định đi theo nhưng đã dừng lại, ánh mắt hướng theo bóng lưng của Châu Thi Vũ.
" Vào trong thôi... Buổi lễ sắp bắt đầu rồi ". Trương Nguyệt Minh kéo Vương Dịch đang hỗn độn trong đống suy nghĩ.
Lúc nãy là Châu Thi Vũ, trước mặt mình là Châu Thi Vũ nhưng sao mình lại bất động. Tim mình đập nhanh quá, sau bao nhiêu năm người làm trái tim mình rung động chỉ có thể là chị ấy, chỉ có thể là Châu Thi Vũ.
" Châu Thi Vũ cậu sao thế.. Cậu ổn không ". Bách Hân Dư nhìn thấy nét mặt Châu Thi Vũ có vẻ không ổn liền quan tâm.
" Không sao. Không có chuyện gì đâu ". Châu Thi Vũ không làm chủ được bản thân, mắt cứ nhìn xung quanh.
Bách Hân Dư đưa Châu Thi Vũ về chỗ ngồi. Tất cả ngồi vào vị trí của mình, buổi lễ chính thức bắt đầu, lúc cô dâu chuẩn bị lên sân khấu, Châu Thi Vũ đứng lên chỉnh sửa lại váy cưới, vô tình lọt vào mắt Vương Dịch một lần nữa.
" Ôi trời, cô gái bên cạnh cô dâu nhìn xinh thật đấy ". Trương Nguyệt Minh trầm trồ.
Ánh mắt của Vương Dịch không có ý định tha cho Châu Thi Vũ, Vương Dịch giờ đây như người mất hồn, đắm chìm trong sự xinh đẹp của Châu Thi Vũ.
" Mời chủ tịch phường lên phát biểu đôi lời, chúc phúc cho cô dâu và chú rể "
" Ở đây cái gì cũng bắt tôi phát biểu ". Dương Băng Di cố nén cơn tức giận. Mọi người cũng cố nhịn cười, quả thật chuyện gì cũng gọi chủ tịch phường phát biểu.
Dương Băng Di vừa nói vừa lướt mắt nhìn xung quanh, ánh mắt vô tình dừng lại tại Vương Dịch. Vương Dịch cũng đã nhìn thấy Dương Băng Di.
Cuối buổi tiệc lập tức tìm Vương Dịch nhưng Dương Băng Di chẳng thấy đâu, bên kia Châu Thi Vũ cũng đang tìm gì đó.
Là Vương Dịch thật sao hay vì nhớ quá nên mình nhìn nhầm. Không, chắc chắn là Vương Dịch, ánh mắt đó không thể nào sai được.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BH/SNH48] || Mọi người gọi chúng tôi là Thi Tình Họa Dịch ||
Truyện NgắnHữu duyên nhìn thấy bộ truyện này xin đừng lướt qua nó, hãy nhấn vào đọc thử, biết đâu sẽ hợp với bạn vì chúng ta xuất thân từ chiến hạm mang tên Thi Tình Họa Dịch 👑❤🌧️