Vương Dịch cả ngày nay cũng đã mệt rồi, tắm rửa xong đã gần tám giờ. Dạo gần đây nhà Châu Thi Vũ như là ngôi nhà thứ hai của Vương Dịch, suốt ngày cứ định cư bên này không chịu về.
Châu Thi Vũ đang ngồi trên giường, tay bấm điện thoại miệng cười không ngừng làm Vương Dịch tò mò.Vương Dịch giả vờ nhìn ngang nhìn dọc rồi nhìn vào điện thoại Châu Thi Vũ.
" Em muốn nhìn thì cứ nhìn, lén lén lút lút "
" Học tỷ xem hình ai đấy "
" Đây này ". Châu Thi Vũ đưa điện thoại cho Vương Dịch xem, là hình của Vương Dịch lúc sáng.
" Xấu hổ quá ".
Vương Dịch giật lấy điện thoại rồi nắm hai tay Châu Thi Vũ lại không cho Châu Thi Vũ lấy lại. Châu Thi Vũ thấy Vương Dịch ngại càng muốn chọc ghẹo tiếp.
" Ngồi yên cho tôi chụp một tấm ảnh đi ".
" Muốn thì học tỷ lên trang trường lưu ảnh em về "
Châu Thi Vũ muốn ngả ngửa, nói như vậy mà Vương Dịch cũng nói được, Châu Thi Vũ rút tay mình ra, lấy lại chiếc điện thoại.
" Không cho tôi chụp nhưng mà lại cho mấy bạn nữ lúc sáng chụp... Hảo người yêu ". Châu Thi Vũ giận lẫy quay mặt chỗ khác.
Chị ấy giận rồi sao??? Vương Dịch vội vàng dỗ dành Châu Thi Vũ nhưng đâu biết rằng Châu Thi Vũ lại đang lừa mình.
" Em ngồi yên rồi.. Học tỷ chụp đi "
Châu Thi Vũ cười hả hê vì lừa được Vương Dịch, đưa hai tay về phía trước, ra hiệu cho Vương Dịch ôm mình, Châu Thi Vũ ngả vào lòng Vương Dịch, cảm nhận hương thơm từ người Vương Dịch phát ra càng ôm chặt lấy Vương Dịch. Vương Dịch đưa tay muốn xoa đầu Châu Thi Vũ nhưng lại không dám, cứ đưa lên hạ xuống.
" Vương Dịch thích nghe kể chuyện không ?? ". Châu Thi Vũ đột nhiên hỏi.
" Chưa ai kể cho em nghe ".
" Vậy thì yên lặng một chút, không được hỏi "
Vương Dịch gật đầu, bắt đầu nghe Châu Thi Vũ kể. Châu Thi Vũ lựa chọn tư thế thoải mái dựa vào Vương Dịch.
" Tôi thật sự mệt mỏi. Sống hay đơn giản là chỉ đang tồn tại, tôi chỉ muốn có một cuộc sống tự do, tôi thật sự đã rất mệt mỏi "
Vương Dịch nghe tới đây liền trở nên khó chịu, nhưng vì lúc nãy Châu Thi Vũ căn dặn phải yên lặng nên Vương Dịch kìm nén cảm xúc của mình lại.
" Ba mẹ tôi đã ly thân từ sớm, nguyên nhân là gì tôi cũng không biết rõ, nhưng tôi biết ba tôi đã chịu đựng mẹ tôi rất nhiều. Bà ấy lúc nào cũng áp đặt suy nghĩ lên người khác và tôi chính là thành quả của việc đó. Tôi luôn bị áp đặt phải trở thành một người hoàn hảo, trở thành bộ mặt của gia đình, trở thành người chị mẫu mực. Cho dù tôi có hoàn hảo đến mấy đi nữa thì trong lòng mẹ tôi, đứa con trai mới là sự lựa chọn của bà ấy. Tôi luôn cố gắng hoàn thiện bản thân từng ngày, ngay từ nhỏ đã biết thân biết thân biết phận mà sống, tôi chưa bao giờ được làm những gì tôi muốn cũng không dá đòi hỏi quá nhiều. Luôn tỏ ra là mình ổn, luôn nở một nụ cười trên môi nhưng mấy ai hiểu được cảm xúc từ sâu trong đáy lòng. Mẹ tôi thật sự ghét bỏ tôi, bà ấy như thế nào lại trọng nam khinh nữ ".
BẠN ĐANG ĐỌC
[BH/SNH48] || Mọi người gọi chúng tôi là Thi Tình Họa Dịch ||
Historia CortaHữu duyên nhìn thấy bộ truyện này xin đừng lướt qua nó, hãy nhấn vào đọc thử, biết đâu sẽ hợp với bạn vì chúng ta xuất thân từ chiến hạm mang tên Thi Tình Họa Dịch 👑❤🌧️