Thẩm Mộng Dao như chết lặng đứng yên cho cô gái ấy ôm mình, đến lúc Vương Dịch gọi học tỷ thì Thẩm Mộng Dao mới khôi phục trở lại.
" Bỏ tôi ra ". Thẩm Mộng Dao đẩy cô gái ấy ra.
Cô gái ấy không nghe mà tiếp tục tiến đến gần Thẩm Mộng Dao, Vương Dịch liền kéo Thẩm Mộng Dao ra phía sau mình, đổi sang gương mặt và ánh mắt cực lạnh nhìn cô gái đó.
" Chị ấy bảo không muốn, cô làm ơn tự trọng "
Chỉ vậy mà cô gái ấy lại bỏ đi, Thẩm Mộng Dao nhìn theo bóng lưng người ấy ngày càng xa mình nhưng níu kéo thì lại không muốn.
" Học tỷ chị ổn chứ ???". Vương Dịch dịu dàng nhìn Thẩm Mộng Dao.
" Đừng nói chuyện này cho Viên Nhất Kỳ biết ".
Vương Dịch chỉ biết gật đầu, rồi cả hai về nhà, vốn dĩ là cùng nhau đi đến nhà sách mà giờ đây không có tâm trạng nào nữa rồi. Thẩm Mộng Dao về nhà đã thấy nhà cửa sạch sẽ thơm tho, Viên Nhất Kỳ cũng vừa tắm xong, mắt thấy Thẩm Mộng Dao trở về liền chạy đến.
" Về sớm vậy aaaaa, nhớ em sao ???"
" Có người làm tôi không vui ". Thẩm Mộng Dao ôm Viên Nhất Kỳ.
" Ai to gan vậy hả, để em giải quyết ". Viên Nhất Kỳ cũng ôm lại Thẩm Mộng Dao, tay còn xoa xoa đầu.
" Em sao??? Em mà làm được gì "
" Đừng coi thường em nha "
Ôm Viên Nhất Kỳ liền cảm thấy thoải mái hơn, Thẩm Mộng Dao càng ôm thật chặt, người luôn làm cô cảm thấy an toàn chỉ có thể là Viên Nhất Kỳ. Trong suốt thời gian qua cả hai người chưa từng xác nhận mối quan hệ của mình là gì, chỉ sống cùng nhau, làm việc cùng nhau, chia sẻ cùng nhau, luôn bên nhau.
Vương Dịch một mình quay về nhà, lúc đi ngang tiệm bánh liền nhớ đến Châu Thi Vũ, sẵn tiện ghé vào. Bước vào đã đụng phải Dương Băng Di, cả hai tiếp tục màn đấu mắt, không người nào chịu thua người nào.
" Hai người định như vậy đến khi nào hả, mỗi lần ghé qua đây thì tôi lại mất thời gian chờ hai người đấu như vậy thật mệt mỏi ". Hách Tịnh Di cuối cùng cũng lên tiếng phá vỡ không khí căng thẳng.
" Tôi không muốn gặp cái tên này ". Dương Băng Di nhìn Vương Dịch nói.
Vương Dịch không trả lời, chỉ lấy bánh sao đó rời đi.
" Này, sao dám bơ tôi chứ ". Dương Băng Di đi theo phía sau.
" Không phải cậu nói không muốn gặp tôi sao ????"
" Tôi nói vậy là cậu bỏ đi sao ??? Cái tên này, đưa cái này cho giáo sư Châu giúp tôi, Đoàn Nghệ Tuyền muốn cảm ơn cô ấy ". Dương Băng Di đưa chiếc bánh kem dâu cho Vương Dịch, biết được Châu Thi Vũ thích nên đã tìm đến đây.
" Cậu nói sớm thì tôi đã không phải mua nó rồi ". Vương Dịch đưa chiếc bánh trên tay mình lên.
" Cậu không thèm trả lời tôi thì làm sao tôi nói "
Kết thúc cuộc trò chuyện không đâu vào đâu, Vương Dịch về nhà, đợi đến tận tối mà Châu Thi Vũ vẫn chưa về, chỉ là đến trường dạy thôi mà có cần trễ như vậy không. Vương Dịch cũng bắt đầu lo lắng, gọi điện thoại cho Châu Thi Vũ nhưng không bắt máy, yên lặng nghe kỹ một chút thì tiếng chuông điện thoại phát ra từ trong nhà. Châu Thi Vũ đã để quên điện thoại. Đúng lúc điện thoại Vương Dịch đổ chuông.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BH/SNH48] || Mọi người gọi chúng tôi là Thi Tình Họa Dịch ||
Historia CortaHữu duyên nhìn thấy bộ truyện này xin đừng lướt qua nó, hãy nhấn vào đọc thử, biết đâu sẽ hợp với bạn vì chúng ta xuất thân từ chiến hạm mang tên Thi Tình Họa Dịch 👑❤🌧️