- Tôi thích cậu.
Mạch Quai nghe thấy Dương Đình Phong nói như vậy, khẩn trương đến mức hít thở không thông, tên bánh bèo này rốt cuộc có nhận ra tình huống hiện tại hay không, ngang nhiên tỏ tình với hắn trên xe buýt, thật sự rất khiến người ta chui đầu xuống đất mà.
Sau vài phút đấu tranh tư tưởng, Mạch Quai quyết định chọn cách im lặng, làm như không có nghe thấy lời nói vừa rồi của Dương Đình Phong.
- Còn cậu? - Dương Đình Phong thừa rõ đối phương giả vờ không nghe thấy, ghé sát tai Mạch Quai hạ giọng nói.
Mạch Quai sửng sốt mở to mắt, mím chặt môi dưới, không ổn, thực sự không ổn, hắn đưa tay ôm lấy ngực mình, nơi này không hiểu sao cứ đập liên hồi, tay chân lại bủn rủn, ngay cả cách đối phó với y hắn cũng không biết nên làm như thế nào.
- Trường trung học X. Trường trung học X.
Nghe thấy tài xế lái xe hô địa điểm, Mạch Quai luống cuống đẩy ra Dương Đình Phong, nhảy xuống xe, thẳng đến cổng trường chạy vào sân.
- Kỳ quái, cậu ta rốt cuộc chỉ muốn làm mình xấu hổ thôi. Mạch Quai, bình tĩnh lại, không được suy nghĩ viễn vông. - Mạch Quai miệng lẩm bẩm tự trấn an bản thân, hít thở sâu một hơi, ổn định lại tâm tình.
- Mạch Quai. - Vừa lúc Hứa Tinh từ phía sau chạy tới, Mạch Quai vui như Tết nở nụ cười, ôn nhu xoa đầu thiếu niên.
- Tiểu Tinh, sao hôm nay cậu tới trễ vậy? - Tầm mắt lập tức bắt gặp Dương Đình Phong ở cổng trường bước vào, Mạch Quai sốt ruột nuốt nước miếng, nhanh chóng lôi cánh tay Hứa Tinh kéo vào lớp, bộ dạng cực kì khẩn trương.
Hứa Tinh không phải không có phát hiện ra bộ dạng kì kì quái quái của Mạch Quai, hai mắt chăm chăm nhìn gương mặt đỏ ửng của hắn, hiếu kì hỏi.
- Cậu làm sao vậy? - Lại quay ra sau phát hiện Dương Đình Phong đang lạnh lùng bước qua, liền nhỏ giọng nói.
- Cậu đang trốn tránh Dương Đình Phong? Ngô... - Không ngờ chỉ vừa nói một câu, miệng lập tức bị Mạch Quai chụp lấy, thiếu niên mở to hai mắt nhìn hắn, trong đầu tràn ngập nghi vấn.
- Suỵt, cậu khẽ thôi. Mình... mình đâu có trốn cậu ta chứ? - Mạch Quai luống cuống hạ tay xuống, trộm nhìn sang Dương Đình Phong đang an tĩnh ngồi đọc sách ở góc lớp, mím chặt môi dưới.
- Vào tiết rồi, chúng ta về chỗ đi.
- Hảo. - Hứa Tinh không có ý định tò mò chuyện của đối phương nữa, nhẹ nhàng gật đầu, khép nép đi tới chỗ ngồi của mình.
Suốt buổi học, Mạch Quai ngồi trong lớp không hề chú tâm đến bài giảng của thầy giáo, tay chống lên cằm, tay thì xoay bút, mà hai mắt cứ dán lên tấm lưng rộng lớn của Dương Đình Phong, nhìn không chớp mắt, đầu óc lại quay cuồng đủ loại suy nghĩ không định hình được.
- Mạch Quai.
- Mạch Quai.
Thẳng đến khi bên tai truyền đến thanh âm của một người, tâm tình Mạch Quai lúc này mới tỉnh táo trở lại, ngơ ngác nhìn quanh, phát hiện ánh mắt mọi người ai cũng đổ dồn về phía mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
Lạnh lùng hay ôn nhu (Đam tứ tuyệt) [Bản mới]
General FictionPhần 3 của bộ Đam tứ tuyệt Tác giả: Nhộng Hiên Thể loại: lạnh lùng/ôn nhu công, lưu manh thụ, học đường, chút ngược, hài hước, HE.