ℭ𝔥𝔲̛𝔬̛𝔫𝔤 109

119 12 0
                                    

~.⟦𝕮𝖍𝖚̛𝖔̛𝖓𝖌 109: 𝓟𝓱𝓲𝓮̂𝓷 𝓷𝓰𝓸𝓪̣𝓲 1 : Bảy năm của Đặng Nguyên Thiên Yết .~

Sau khi Đặng Nguyên Thiên Yết xuống máy bay, vừa đến khách sạn, cả người cậu tứ chi thoát lực, tuỳ ý co quắp, cúi đầu, sắc mặt trắng xanh, giống như một cái xác không hồn.

(Tứ chi thoát lực (四肢脱力) :bạn có thể hiểu nôm na là cả tay cả chân đều không còn sức lực nha)

"Đặng thiếu, đến giờ ăn cơm rồi!"Ảnh Quân liếc mắt nhìn Phùng Ngôn Diễm vẫn đang ngồi đánh máy bên cạnh. Áp lực trong phòng đủ để anh ta ứa mồ hôi lạnh.

Đặng Nguyên Thiên Yết giống như anh ta suy đoán, ngay cả nhúc nhích cậu cũng không.

Sau mấy phút yên lặng, Phùng Ngôn Diễm khép máy tính lại.

"Hôm nay tôi có việc nên sẽ về nước trước. Ảnh Quân, cậu ở đây với cậu chủ trước, chờ tin tức của tôi sau!"

Bà ta vừa nói vừa nhanh chóng thu dọn đồ đạc.

Cuối cùng, bà ta liếc mắt nhìn về phía đứa con trai người không ra người, quỷ không ra quỷ của mình:

"Chuyện trường học con không cần quan tâm. Mười tiếng trước con đứng dưới Châu gia đợi, Châu Phương Xử Nữ cũng không chịu xuống. Con lên tìm nó, nó cũng không thèm giữ con lại, đó chính là sự thật."

"Bây giờ con đã đến đây rồi thì đừng có cả ngày suy nghĩ những chuyện không đâu. Số điện thoại của Châu Phương Xử Nữ hay bất kì những gì liên quan đến nó mẹ sẽ xoá sạch. Nếu để mẹ biết con còn không chịu học tập như cấp 3, thì đừng mơ được về nước!"

Ngữ khí của Phùng Ngôn Diễm nguội lạnh, nói xong cũng không hề nhìn Đặng Nguyên Thiên Yết thêm một cái, giẫm giày cao gót rời đi.

Đặng Nguyên Thiên Yết vẫn không nhúc nhích.

Vài ngày sau, Ảnh Quân gọi điện cho Phùng Ngôn Diễm.

"Phùng tổng...Đặng thiếu cậu ấy..." Anh ta nhíu nhíu mày, đây là lần đầu tiên anh ta cảm thấy bản thân mình bất lực: "Cậu ấy không chịu ăn cơm, đã gầy lắm rồi..."

Dù sao cậu cũng chỉ mới 18 tuổi đầu, chẳng qua chỉ là một đứa trẻ to xác, thân hình cao lớn lúc nằm cuộn trên giường nhìn chẳng khác gì một khung xương.

Ảnh Quân yên lặng nói thầm ở trong lòng mấy câu, mấy lần muốn nói thẳng ra, nhưng cuối cùng vẫn không làm được.

Ngày hôm sau Đặng Nguyên Thiên Yết bị ngất xỉu, được đưa vào bệnh viện. Thiếu dinh dưỡng trầm trọng, Ảnh Quân cũng mệt mỏi không chịu nổi, đây chính là tra tấn tâm lý kinh khủng nhất mà anh ta từng trải qua.

Bây giờ anh ta đang phụ trách chăm nom cậu, nếu cậu xảy ra vấn đề thì...

Ảnh Quân đi ra ngoài hút thuốc, anh ta vừa rời đi, Đặng Nguyên Thiên Yết liền tỉnh lại.

Một đôi mắt đen láy như nước đọng, không hề gợn sóng.

"Thiên Yết, anh nhất định phải sống tốt...Thế giới này rất lớn..."

[Hoàn][CV][Xử Nữ - Thiên Yết] Em Là Người Của Tôi Nên Đừng Mong Thoát Khỏi Tôi!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ