ℭ𝔥𝔲̛𝔬̛𝔫𝔤 106

99 13 0
                                    

~.⟦𝕮𝖍𝖚̛𝖔̛𝖓𝖌 106: Vĩnh viễn ở bên nhau .~

Phùng Ngôn Diễm thoải mái hào phóng mà thừa nhận.

Đặng Nguyên Thiên Yết không nói nữa. Hai người cách một cái bàn, mặt vô biểu tình đối diện với nhau.

Tăng Phong Kim Ngưu đứng ở bên ngoài, qua cửa kính nhìn mẹ con bọn họ, nhất thời trong lòng có cảm giác quái dị.

Cậu ta cũng không biết giữa Đặng Nguyên Thiên Yết và Phùng Ngôn Diễm đã xảy ra chuyện gì, chỉ là ở thời điểm C&S vừa sáng lập, phần lớn cản trở đều đến từ Phùng thị, lúc trước cậu ta còn đang nghĩ một sinh viên làm sao lại có thể chọc tới một công ty lớn như vậy, còn nghĩ tới chạy trốn không đi theo làm việc cho Đặng Nguyên Thiên Yết, đương nhiên đấy chỉ là nghĩ lại.

Nhưng sau khi biết được Đặng Nguyên Thiên Yết cùng Phùng Ngôn Diễm là quan hệ mẹ con, cảm giác lúc ấy của Tăng Phong Kim Ngưu chính là rất kính nể Đặng Nguyên Thiên Yết.

Trong văn phòng, Phùng Ngôn Diễm cùng Đặng Nguyên Thiên Yết ngưng lại cuộc chiến không tiếng động.

Phùng Ngôn Diễm mở miệng trước, "Sau khi giao Phùng thị cho con, mẹ sẽ xuất ngoại, không bao giờ trở về."

Đặng Nguyên Thiên Yết mím môi, không biểu tình cũng không đáp lại.

"Cũng không phải bởi vì con là con ruột của mẹ, mà là meh cảm thấy con có năng lực này." Phùng Ngôn Diễm nói xong, yên tĩnh một lát, cuối cùng dùng ánh mắt thâm thúy nhìn hắn một cái, đứng dậy.

Đặng Nguyên Thiên Yết cũng không nhúc nhích một chút, tiếng giày cao gót thanh thuý cũng xa dần, anh nhìn chằm chằm mặt bàn phản quang, thấy không thấy rõ cảm xúc đọng nơi đáy mắt.

Chạng vạng rơi xuống một trận tuyết nhỏ, đoàn phim loạn thành một đoàn, sợ mấy phân cảnh quay chụp cần tuyết còn chưa quay xong tuyết đã ngừng rơi.

Thiên thời địa lợi nhân hoà. Chạng vạng mặt trời lặn ở cuối chân trời, bông tuyết trắng muốt rơi lả tả, theo gió lay động đảo quanh, dừng ở trên cành cây hoa đào, không bao lâu liền tan đi.

Châu Phương Xử Nữ đứng ở dưới cây hoa đào, nhìn bầu trời phương xa, ánh mắt thông thấu, hốt hoảng.

"Cut ——" Đạo diễn hô: "Tốt lắm!"

Châu Phương Xử Nữ buông tay, trợ lý chạy tới phủ thêm áo khoác cho cô. Trợ lý là cô gái nhỏ mới tới, tính tình vui vẻ hoạt bát.

"Quá lợi hại chị Tiểu Xử! Ánh mắt vừa rồi, dáng vẻ vừa rồi! Thật sự giống như tiên nữ vậy!"

Châu Phương Xử Nữ mỉm cười, nhéo nhéo mặt của cô nàng, "Cái miệng nhỏ ngọt như vậy."

"Thật sự là siêu đẹp, giống như là khám phá hồng trần, một thân thanh phong tiên nữ! Còn động tác hứng tuyết cũng là chị ngẫu hứng thêm vào sao, siêu có cảm giác, lúc ấy chị đang suy nghĩ cái gì vậy ạ?"

Châu Phương Xử Nữ cười mà không nói, mặc kệ cô nàng tiếp tục ríu rít.

Rạng sáng 12 giờ, quay chụp kết thúc, Châu Phương Xử Nữ mệt mỏi ê ẩm, chỉ khát vọng về với ôm ấp của chiếc giường lớn. Nhưng lăn lộn cả ngày, cho dù là mùa đông trên người cũng vẫn ra mồ hôi.

[Hoàn][CV][Xử Nữ - Thiên Yết] Em Là Người Của Tôi Nên Đừng Mong Thoát Khỏi Tôi!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ