ℭ𝔥𝔲̛𝔬̛𝔫𝔤 51

106 15 0
                                    

~.⟦𝕮𝖍𝖚̛𝖔̛𝖓𝖌 51 - 3 : "Xử Xử, em trốn không thoát!" .~

Phía sau lạnh lẽo vừa mới truyền đến, phía trước nhiệt độ lại đột nhiên ập tới, Đặng Phong Thiên Yết cúi người tới gần, hai người thân thể kề sát. Cậu nắm lấy tay cô kéo qua đỉnh đầu, chế trụ trên ván cửa.

Vẻ mặt cô hoảng loạn cùng co quắp lọt vào trong mắt cậu. Nữ sinh mắt phiếm nước, môi hồng gắt gao nhấp, giống như một viên ngọc tinh xảo dễ vỡ, khiến cậu cảm thấy chỉ cần mình dùng sức một chút cô liền biến mất không một chút bóng dáng.

Đặng Phong Thiên Yết nắm lấy cằm của Châu Phương Xử Nữ, sắc mặt lạnh lẽo, cố gắng áp chế ngữ khí:

"Em xem chúng ta là cái gì? Tuỳ tiện nói hôn là hôn?"

Châu Phương Xử Nữ có chút bối rối, không biết tại sao cậu lại vì chuyện này mà tức giận.

Cô còn tưởng rằng...cậu sẽ vui vẻ...

"Em chỉ muốn giữ mặt mũi của anh trước bạn anh thôi."

Cô nhẹ giọng nói, cậu nhìn phấn môi khẽ đóng lại mở, giọng nói của cô mềm mại dễ nghe, cổ họng căng chặt, ách thanh:

"Lại hôn anh một lần được không?"

Châu Phương Xử Nữ nhất thời không hiểu: "Hả?"

Cô hơi quay mặt đi, đầu ngón tay cuộn tròn, cào cào ván cửa.

Cậu bức cô quay mặt đối diện với mình, nhìn cô hoảng loạn, đáy mắt lại là một mảnh sóng ngầm kích động, thanh âm nghe không rõ biểu tình:

"Xử Xử, em sợ anh?"

Cô sửng sốt, phủ nhận: "Không có!"

Cậu giống như không nghe được, vẫn tiếp tục nói:

"Em sợ chọc giận anh, sợ anh làm ra những chuyện điên rồ, em cảm thấy anh là người xấu."

Cô lắc đầu: "Không phải."

Cậu đứng dậy, đem tay cô để ở trong tầm mắt của hai người. Trên cổ tay trắng nõn có vài vệt đỏ, Đặng Phong Thiên Yết cúi đầu, nhẹ nhàng hôn:

"Có đau không?"

Châu Phương Xử Nữ bị cái hôn này của cậu làm cho lông tơ dựng thẳng, rụt rụt bả vai.

Đặng Phong Thiên Yết thổi thổi vệt đỏ trên cổ tay cô, lẩm bẩm:

"Em sợ anh là đúng, nếu em cùng nam sinh khác có cái gì, anh sẽ nổi điên, sẽ làm ra những việc vô cùng đáng sợ. Xử Xử, em không thể tưởng tượng được đâu."

Châu Phương Xử Nữ không biết nói gì với cậu.

Đặng Phong Thiên Yết hôn hôn cổ tay cô vài cái, lại nâng mặt lên, nhắm thẳng đến môi của cô, khi chỉ còn 2cm liền dừng lại:

"Hối hận rồi? Hối hận đã trêu chọc đến anh?"

Hô hấp của cô không thông thuận, lắc đầu, nhẹ nhàng nói:

"Không đâu, em không..."

Hai chữ "hối hận" còn chưa kịp nói ra, môi đã bị lấp kín.

[Hoàn][CV][Xử Nữ - Thiên Yết] Em Là Người Của Tôi Nên Đừng Mong Thoát Khỏi Tôi!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ