Chương 27. Câu hỏi

257 35 6
                                    

Chương 27

Từ dạo chính thức mối quan hệ yêu đương với Minh Tuệ, Thuỷ Cúc rạng rỡ hẳn. Nụ cười của cô lúc nào cũng ấm áp đủ để người khác tan chảy. Thói quen bám dính lấy Minh Tuệ trở lại sau khoảng thời gian ngắn bị ngắt quãng. Sự khác biệt trước và sau khi yêu giữa hai người bọn cô cũng chẳng khác biệt lắm, chỉ là dạo gần đây cô thường xuyên ngồi vào lòng Minh Tuệ, để cô ấy ôm gọn cô trong vòng tay.

Một ngày chủ nhật, Cúc nằm dài trên giường của Minh Tuệ, tầm mắt nhìn lướt qua tấm ảnh đang đặt trên bàn làm việc của cô ấy. Cô thấy cánh cửa mở ra, Minh Tuệ bước vào phòng với mái tóc dài vừa được hong khô. Cô ấy mỉm cười ngồi bên cạnh cô. Thuỷ Cúc liền nhích người, trườn vào lòng cô ấy. Minh Tuệ vòng một cánh tay đặt lên vùng bụng của Cúc, siết chặt cái ôm hơn rồi điều chỉnh tư thế ngồi khiến cô cảm thấy thoải mái nhất. Cúc ngả người về phía sau, dồn hết sức nặng của mình vào người Minh Tuệ.

"Đầu năm học mới, em sẽ vào bán căn tin trường học." Minh Tuệ hơi cúi đầu, hôn nhẹ lên tóc cô. "Em sẽ bán ở đây vài năm, bán luôn cả món trà sữa cho học sinh của trường rồi khi nào ổn định chị sẽ cùng em mở thêm một quán trà sữa riêng ở ngoài nữa. Chị thấy hiện tại như vầy sẽ tiện cả đôi đường, tiện cho việc học ban tối của em luôn."

"Dạ?" Cúc kinh ngạc trước sự sắp xếp của Minh Tuệ. "Căn tin trường mình hả chị?"

Minh Tuệ gật đầu. Cúc nghĩ rằng mình vào trong đó làm dưới dạng phụ bán, một hòn đá nặng trước nỗi lo tìm việc được gỡ bỏ khiến cô nhẹ nhõm. Nhưng những lời sau đó của Minh Tuệ mới thực sự khiến cô ngạc nhiên.

"Có thể thời gian đầu em sẽ bận một chút, nếu em bán không xuể thì có thể thuê thêm một người nữa phụ em."

"Là sao chị? Có mình em bán ở trỏng thôi hả? Em tưởng là mình vào đó phụ bán." Cúc hơi nghiêng đầu nhìn về phía sau.

Minh Tuệ nhếch mày nhìn cô, điệu bộ ấy còn kèm theo một nụ cười mỉm. Tự nhiên, cô cảm thấy người yêu của mình sao mà ngầu kinh khủng. "Ghi nợ nhé. Sắp tới chắc chị chi kha khá tiền của mình với số hàng trong căn tin rồi đó."

"Em nghĩ là việc bán ở căn tin trường đâu có dễ đâu đúng không chị? Sao chị làm được?" Cúc cảm thấy khó hiểu, vẫn chưa thể tin được những gì mình vừa nghe.

"Chắc là nhờ may mắn." Minh Tuệ mỉm cười, giải thích qua loa.

Cúc đương nhiên không tin. "Chị sợ em không hiểu nên mới không giải thích cặn kẽ hả? Chị nghĩ em chậm tiêu lắm hả?"

Minh Tuệ bật cười, từ tốn giải thích: "Muốn bán căn tin trong trường thì mình phải đấu thầu. Nhà trường sẽ lựa chọn ra bên thầu đưa ra mức giá cao nhất mà kí hợp đồng. Mức giá ở đây là số tiền mỗi tháng mà người bán sẽ gửi về phía nhà trường, số tiền này sẽ được đưa vào quỹ phúc lợi của nhà trường. Việc quyết định chọn người bán là do hiệu trưởng quyết định."

"Vậy là chị đấu thầu thành công hả chị?" Cúc hỏi tiếp.

Minh Tuệ cười cười, gật đầu. Thật ra việc lựa chọn người bán trong căn tin ở trường học rất nhiều trường hợp là đưa người quen vào bán. Trường của Minh Tuệ cũng không ngoại lệ, trước giờ vì tình nghĩa với bảo vệ trong trường, muốn giúp cho gia đình bác bảo vệ có khoản thu nhập ổn định mà để người nhà của bác bảo vệ vào bán căn tin. Năm rồi, bác bảo vệ cũng đã về hưu mà người nhà của bác bán trong căn tin cũng đã lớn tuổi, chỉ chờ ngày hết hợp đồng mà nghỉ bán, thời gian là tháng 10 năm 2004. Khi nghe được điều đó, Minh Tuệ đã thay đổi dự định ban đầu. Cô ấy quyết định để Thuỷ Cúc vào bán ở trong căn tin một thời gian dài thay vì ý định ban đầu là mở tiệm trà sữa gần trường. Cô ấy cũng muốn mượn khoảng thời gian này để thăm dò sự yêu thích của mọi người đối với món trà sữa. Nếu nó thực sự là một món đồ uống có thể cạnh tranh được với những đồ uống hiện tại ở trên thị trường, trụ được thời gian dài thay vì mọc lên rồi sớm dẹp đi như một trào lưu thì việc thăm dò bước đầu là điều cần thiết. Cũng không quá khó để đấu thầu thành công được bởi phần lớn đều mượn sự quen biết mà đạt được. Việc bán hàng trong căn tin trường học quả thực là mối làm ăn không chỉ bền vững mà còn có lượng người mua cực kì ổn định là lớp lớp học sinh trong trường, còn có cả giáo viên. Minh Tuệ có mối quan hệ từ gia đình, nhưng yếu tố khiến cho điều này trở nên dễ dàng là thời điểm gia đình bác bảo vệ nghỉ bán vừa vẹn đẹp trong kế hoạch của cô ấy. Cho nên cô ấy nói nhờ may mắn cũng không hẳn là sai.

[GL] [Tạm dừng] Song songNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ