Chương 30
Thuỷ Cúc ngồi bên cạnh Minh Tuệ trên chiếc giường, thỉnh thoảng cô dời mắt khỏi quyển tiểu thuyết đang kê trên đùi, nhìn sang cô ấy. Cảm giác lúc biết được tác giả mà mình yêu thích ngày ngày vẫn ở bên cạnh cô, cùng chung sống dưới một mái nhà nó hư ảo tới mức tới giờ cô vẫn chưa tiếp nhận kịp.
"Chị là tác giả Gia Minh thiệt hả chị?" Cúc hỏi lại.
"Ừ."
"Sao chị không nói cho em biết trong khi chị biết em yêu thích tác giả Gia Minh tới chừng nào. Giờ thì em hiểu Gia Minh là ghép từ tên đệm của Gia Tuệ và Minh Tuệ rồi." Cúc nhỏ giọng trách móc.
"Nhiều cái bí ẩn chút vẫn hơn mà nhỉ?" Minh Tuệ lấy ngón trỏ chọt chọt vào một bên má của cô. "Gì đấy? Ghen lung tung gì với cái tên người ta đặt từ đời nào rồi?"
Cúc hứ nhẹ một tiếng. "Nếu em không vô tình biết được thì chị giấu em tới bao giờ vậy?" Cô bắt lấy bàn tay Minh Tuệ đang chọt má mình, đưa ngón tay của cô ấy vào miệng, cắn phập một cái rồi nghiến nhẹ một lúc cho bõ ghét.
Minh Tuệ khẽ hô lên vì bất ngờ nhiều hơn là vì đau, chờ cho tới khi Thuỷ Cúc thả ra mới trả lời: "Chị cũng không biết nữa, chờ dịp thích hợp chăng?"
"Em cứ thấy lạ lạ ngay từ đầu, chị tỏ vẻ thờ ơ với tác giả này nhưng tác phẩm nào của Gia Minh chị cũng có, lại còn là ấn bản đầu nữa."
Cúc nhớ tới những lần cô cùng Minh Tuệ thảo luận một số tác phẩm của Gia Minh. Cô thoáng ngại ngùng, nhớ lại cái lần mình đã thể hiện ước muốn có được người yêu như nhân vật tôi trong hai tác phẩm Vấn vương mùa hạ và Ô cửa ngày nào. Hiện tại có được xem là ước muốn của cô trở thành hiện thực rồi không? Cô mong là Minh Tuệ quên đi màn đối thoại lúc đó bởi vì nghĩ lại thì xấu hổ chết mất. Còn hỏi người ta có ai ở ngoài đời có cách yêu như vậy nữa không chứ.
"Nghĩ gì mà thẹn thùng dữ vậy?" Minh Tuệ hỏi, tiếp tục chọt chọt vào má của cô. Cúc ngoảnh mặt về một bên né tránh ngón tay của cô ấy.
"Chị toàn giấu giếm em không." Cúc hờn dỗi, giọng nói nhỏ dần ở câu sau. "Em chẳng biết gì về chị cả."
Minh Tuệ mỉm cười, nâng mặt cô nhìn lên. "Em muốn hỏi gì?"
Cúc chớp đôi mắt, suy tư một lúc rồi mới quyết định hỏi điều khiến cô băn khoăn từ khi biết sự thật này. "Những gì có trong hai quyển Vấn vương mùa hạ và Ô cửa ngày nào có phải là sự thật không chị? Có phải hai quyển đó viết về mối tình của chị với chị Gia Tuệ không chị?"
Minh Tuệ thả tay xuống, nhìn cô thật sâu rồi mới trả lời: "Không phải. Tiểu thuyết và thực tế khác nhau."
"Nhưng em có cảm giác là giống mà."
Minh Tuệ lắc đầu. "Một số chi tiết có thể lấy cảm hứng từ đời thực nhưng nó vẫn là sản phẩm hư cấu, không gắn liền với đời thực. Chị chỉ mượn một vài yếu tố bên ngoài để xây dựng nên cốt truyện thôi."
"Vậy chi tiết nào là lấy cảm hứng từ đời thực vậy chị?"
Minh Tuệ cân nhắc, chọn lọc những điều mà cô ấy sắp kể. "Hình tượng hai nhân vật chính và bối cảnh trong truyện. Ban đầu hai nhân vật trong truyện đều là nữ. Nhưng sau đó để được xuất bản thì chị phải đổi lại giới tính một nhân vật cũng như chỉnh sửa một số chi tiết cho phù hợp với sự thay đổi đó."
BẠN ĐANG ĐỌC
[GL] [Tạm dừng] Song song
Mistério / SuspenseSong song Nhân vật chính: Thủy Cúc, Phương Ngọc, Minh Tuệ. Một câu chuyện miêu tả cảnh sinh hoạt bình dị đời thường, viết lên những xao xuyến từ trái tim và cả sự đấu tranh cho số phận của chính nhân vật.