C58: Dạy bảo

2.4K 93 8
                                    

Tắm rửa sạch sẽ xong, Tần Nguyệt Oánh tự mình mặc lại y phục cẩn thận.

Tưởng tượng đến việc sau này sẽ phải tự mặc đồ, mặt mày nàng liền ủ ê.

Trước mắt có rất nhiều việc khiến nàng phiền não, phò mã của nàng chính là vấn đề lớn nhất.

Nàng đi đến thư phòng trên lầu 5, phò mã cũng yên lặng đi theo sau.

Đóng cửa lại.

"Oánh Oánh......" Phượng Quan Hà nhìn nàng, có chút xấu hổ, "Cho...... cho ta đi."

Tần Nguyệt Oánh ngồi trước bàn xếp sách, khuôn mặt đỏ bừng lên.

"Bây giờ?"

"Phải," Phượng Quan Hà càng xấu hổ hơn, "Bây giờ ta thế này, không biết khi nào mới...... ra ngoài gặp người khác được, trước mắt cần giao hổ phù cho Hoàng Thượng, nếu không người của Bộ Binh tìm tới đòi, chẳng phải sẽ vô cớ quấy nhiễu sự yên bình của ngư... của chúng ta sao?"

Hắn vừa hứa với Oánh Oánh sẽ không rời khỏi nàng, trước mắt còn phải vào cung một chuyến, không biết nàng có coi đây là thất hứa không?

Nghĩ như vậy, Phượng Quan Hà càng thấy khó mở miệng.

Sắc đỏ trên mặt Tần Nguyệt Oánh tiêu tan, nàng tức giận liếc hắn một cái, quăng miếng ngọc trong tay áo lên bàn.

"Ngươi định nói thế nào với hắn?" Nàng hỏi.

Từ "hắn" này đương nhiên là chỉ Hoàng Thượng.

Thật ra Phượng Quan Hà chưa nghĩ ra, nhưng hắn chủ động nhắc tới việc này chính là muốn chờ nàng hỏi vậy.

Hắn đi mấy bước đến bên nàng, ngoan ngoãn ngồi xổm xuống, vẻ mặt đầy thành khẩn nhìn thẳng vào nàng.

"Oánh Oánh......" Hắn có chút căng thẳng nói, "Hay là Oánh Oánh giúp ta?"

Ngay cả hắn đôi khi cũng không đoán được tâm tư của Hoàng Thượng, nhưng nếu là người trước mắt thì......

Hắn có thể đòi hỏi nàng thêm không?

Liệu nàng có đồng ý không?

"Không biết xấu hổ," Tần Nguyệt Oánh phỉ nhổ hắn một câu, tiện thể gỡ cánh tay đang quấn lấy eo mình của hắn, "Trước mặt ta mà còn giả vờ thành thật cái gì? Vật trên bàn kia ta cũng cho ngươi đút tay áo rồi. Thế nào, không định cho ta xem thành ý sao?"

Phượng Quan Hà ngoan ngoãn ngồi xổm xuống để nàng dạy bảo.

"Ta sợ Oánh Oánh giận," hắn nghiêm túc giải thích, "Ta về lấy thứ đó, nhưng cũng thật sự muốn gặp ngươi."

"Vậy sao?" Tần Nguyệt Oánh dựa lưng vào ghế, lười biếng nhìn hắn, "Chìa tay trái ra."

Giọng điệu không mấy tin tưởng.

[Edit - H tục] Cuồng Cung Xuân ThâmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ