Chap 9

314 14 0
                                    

- Này Thiên Quân phần sổ theo dõi tuần sao cứ làm sai miết thế hả? Cuốn thứ bao nhiêu rồi

Trong phòng nghỉ Nhất Niệm Chân nhìn sơ qua đã nheo mày vì những sai sót kia

- Huhu tao cũng không biết nữa, mày chỉ hoài nhưng tao chẳng nhớ nổi

Triệu Thiên Quân cũng mếu máo mà nói vì cậu cũng đã phát ngán với việc sửa đống này rồi

Nhất Niệm Chân quay sang thấy thế thì bật cười thành tiếng, ai đời con trai con lứa gì mà mít ướt thế không biết

- Thôi được rồi để đó đi, lát tao qua xin thầy quản sinh đem về nhà làm rồi nộp sau

-Sao được chứ? Cuối tuần này mày phải đi tập huấn cùng với Nhật Hạ mà?

-Không sao? Tao làm xong nhanh thôi, không kịp thì đành xin thêm vài ngày vậy

- Vậy cảm ơn mày nhiều nhá, à mà đúng rồi hình như cô Phan cũng đi cùng chuyến này đấy có gì mày gửi cho... À tao quên mất...xin lỗi....

Đang vui vẻ xem lại bài kiểm tra vừa được điểm cao thì gương mặt kia bỗng tối sầm lại khi nghe nhắc tới Phan Hồng

- Xin lỗi tao quên mất là mày đang...

- Không sao bớt nhắc tới là được rồi

- Mấy hôm trước lúc mày nghỉ tiết để đi cắt chỉ trên lớp cô Phan đã rất lo cho mày

Triệu Thiên Quân nói chậm rãi để người kia kịp tiếp thu

- Cô ấy có nhắn tin cho tao

- Nhưng mày vẫn lơ đi ?

- Ừm

Vừa dứt lời Phan Hồng từ đâu cũng vô tình bước vào trong vì đây là phòng dùng chung của  giáo viên và ban cán sự của các lớp cũng thường vào đây phụ giúp hồ sơ nên mới gặp nhau vô tình như thế. Bước vào thấy bóng dáng của nhóc con kia khiến Phan Hồng nhìn không rời mắt vì đã cả tuần này nhắn tin, gọi điện hay thậm chí gặp mặt rất khó

- Em chào cô, cô vào lấy hồ sơ hả cô?

- Ừ..m cô định vào đây làm một chút giấy tờ báo cáo

Miệng thì nói nhưng mắt của Phan Hồng vẫn dán chặt vào Nhất Niệm Chân

- À đúng rồi, cuối tuần này cô đi tập huấn với lớp trưởng đúng không ạ?

Triệu Thiên Quân cố tình hỏi to để bạn mình có thể nghe thấy, tay thì đang gôm đồ bỏ vào lại balo nhưng tai của Niệm Chân đang nghe rất kĩ

- Chuyện đó...đúng là cô sẽ đi cùng nhưng...có việc của gia đình nên...cô không đi được

Mặc hai người kia nói chuyện với nhau, cô thu gọn hết đồ đạc cần thiết rồi liền xách balo rời đi mà chẳng nhìn lấy người kia một cái

Thấy đứa bạn mình thương nhưng chẳng thể nói chỉ giấu trong tim, chơi với nhau từ nhỏ đây là lần đầu tiên thấy con người cứng rắn kia yếu đuối như thế, dù bên ngoài bình thản như thế nhưng cả tuần nay cứ như người mất hồn vậy

- Cô ...thông...cảm nha dạo này Niệm Chân không biết bị làm sao nữa

Triệu Thiên Quân liền ra mặt mà giải thích. Phan Hồng cũng chỉ yên lặng mà không nói gì chỉ gật đầu rồi ngồi xuống bàn giải quyết việc của mình

Nàng Là Mối Tình Đầu Của TôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ