"Ông đâu thể trông mong được gì, bởi nó vốn là học trò giỏi nhất của Orochimaru mà.”
“Orochimaru là một thằng điên.”
“Và Sasuke mà không thế sao?”
Ibiki Morino ngó lơ đi hướng khác và day day thái dương. Vị Hokage đang quan sát ông, chờ một câu trả lời.
“Cái thể loại trị thương gì thế này? Nó thậm chí còn không còn một vết xước.”
Kakashi quay đi và ngước lên nhìn bầu trời ban mai. Trong ba ngày tới Sasuke sẽ bị đưa ra xét xử. Chàng trai mang họ Hatake có linh cảm rất xấu về điều này.
“Tôi không thèm quan tâm đến những điều cậu cấm tôi, tôi sẽ tìm hiểu rõ ngọn ngành.”
“Tôi thấy ngạc nhiên vì đến giờ ông vẫn chưa làm vậy đấy.”
Vị đội trưởng đội Thẩm Vấn cũng quay đi. “Thú thực thì, tôi muốn chọn cách an toàn. Nếu chẳng may tôi lâm vào tình cảnh như con bé nhà Yamanaka, cơ hội cho chúng ta tìm ra những gì nó đã làm và đang dự định làm coi như là bằng không. Hơn nữa, tôi vẫn nghĩ nó giấu diếm điều gì đó. Chẳng lẽ nó có thể liên kết luồng charka của mình với ai đó sao? Lẽ nào là với con bé tộc Hyuuga?”
“Có khả năng lắm. Tuy rằng tôi chẳng thể tìm ra lí do nào để Hinata làm vậy cả.”
“Đừng đánh giá thấp con bé ấy quá. Nó đã phải chịu rất nhiều áp lực kể từ khi sinh ra trên đời. Nó có thể bị lung lay quan điểm trước tầm ảnh hưởng của thằng nhãi đó. Hoặc thế, hoặc đơn giản chỉ do nó bị genjutsu thao túng.”
“Con bé có Byakugan.”
“Nhưng Sharingan mạnh hơn.”
Kakashi không thể tranh cãi được về điều này. Anh buông một tiếng thở dài. “Giờ ông định làm gì?”
“Tôi sẽ chờ nó hồi phục lại. Nó cần nhiều thời gian để làm chuyện đó, sau những gì tôi đã gây ra tối qua. Tôi sẽ trở lại Phòng Biệt Giam vào lúc mặt trời lặn.”
~*~
Sasuke cười lớn và tận hưởng cái cảm giác tiếng cười ấy vang vọng khắp gian
phòng.“Nếu như tôi liên lạc được với Hyuuga, tôi đã giết cô ta từ đời thuở nào rồi. Cô ta quá yếu.”
Vị Ninja thẩm vấn bước lên trước một bước. “Cậu đang che giấu thứ gì đó. Là gì vậy?”
“Nếu tôi đang che giấu nó thì rõ ràng tôi sẽ không bao giờ kể ông nghe đó là gì rồi.”
“Uchiha, dừng ngay trò chơi này lại đi. Chơi đùa với cậu thật tốn thời gian hết sức. Phong Ấn đáng ra phải ngăn chặn tất cả nguồn charka của cậu mới phải. Vậy tại sao nó lại không có tác dụng chứ?”
“Ồ, nó có tác dụng tốt mà.”
Ibiki quan sát tên con trai trong một khắc. Hắn đang được đặt trong tình trạng rất tệ. Hơn bốn ngày qua hắn bị gông lại như một con thú, không có thức ăn hay nước uống. Vậy mà, nom hắn vẫn khỏe mạnh, vẫn còn quá nhiều sức lực. Phải có thứ gì đó, phải có ai đó đang giúp hắn duy trì sự sống. Người đội trưởng đội Thẩm Vấn bất giác chạm vào bả vai được băng bó của mình, vẫn không sao đoán ra bằng cách nào mà Susanoo có thể tung đòn tấn công ông được.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Sasuhina] (Edit) Sự cuồng loạn của một nỗi ám ảnh đầy cuốn hút
FanfictionỪm nói thế nào nhỉ, acc Py-AquaLith mình bay rồi mọi người ơi nên mọi người qua đây đọc nha