The "Douma"sitters (p2)

1.6K 133 37
                                    

This picture above belongs to twtiter nitumetamame

Summary: Nối tiếp chuỗi lê thê từ 2019 đến nay. Xin mời xem lại để biết thêm chi tiết về Giáo chủ mét chín sáu múi to đùng thành em pé tí ni ra sao kèm hai chú bảo mẫu bất đắc dĩ của pé.
In here, Kokushibou has a fucking solution.

Ooc, mọi thứ đều ooc.

Enjoy~

"Ngươi làm quái gì trong kho vậy hả?" Akaza hỏi, cúi người sát sạt tránh cái xà lan thấp tè. Tay hắn tóm lấy Douma đang chui tít tịt đằng sau hàng đống những tạp phẩm, cố gắng kéo nó ra.

"Ta không thấy ai trong nhà hết." Douma thờ ơ đáp, bị tóm cũng ngoan ngoãn không kháng cự.

Akaza ăn trách vậy, sẵn trong lòng là một nỗi bức bối từ khi về nhà mà không thấy thằng nhỏ, sẵn hơn nữa là nỗi bức bối từ khi biết cái thứ bé tí này dù gì vẫn là Douma - Thượng Huyền Nhị, nay như dầu đổ vào lửa. Hắn sẵng giọng:

"Thì sao, ta và Đệ Nhất có việc. Đâu phải lúc nào cũng rảnh hầu ngươi?"

Douma ngước mắt nhìn hắn, khuôn mặt bụ bẫm trắng trẻo đầy những tro bẩn. Nó cau mày, nhấm nhẳng:

"Ta không thấy ai trong nhà hết! Cứnghĩcácngườibỏtarồi!!"

"Hả? Gì cơ?" Akaza ngây người, hỏi lại. Một tay hắn cố chùi bỏ vệt đen trên gò má phúng phính. Douma quay đi tránh né, liền bị bàn tay to ngang mặt nó bóp chặt, giữ lại. Sức đứa nhỏ không lại người trưởng thành, càng khiến lòng nó thêm bực bội. Chẳng hiểu sao, ức chế thường ngày vốn không đáng bận tâm, giờ trong cái xác bé xíu này hóa thành hàng nước khóe mắt, vô phương cấm cản. Douma gần như gào lên, vừa nói vừa nấc:

"Ta, hức, KHÔNG thấy, hức, ai ở nhà!!! Tưởng... tưởng hức, các người BỎ RƠI ta rồi chứ!! Đừng có chạm vào mặt ta, hức, không cần, không cần!!!"

Akaza giật mình, ngừng luôn hành động, mắt hắn tròn xoe phát nhức, từ đáy lòng cuộn lên chốc khôi hài hiếm hoi.

Ô này, đây có phải Thượng Huyền Nhị không đấy?

Đôi mắt thất sắc ầng ậc kia, vẫn khắc kí tự, nhắc hắn là, đúng, y đấy chứ ai.

Trong cơ thể này lâu, phải chăng nhân tính cũng sẽ thay đổi? Akaza tò mò, hắn xốc đứa nhỏ lên vai, đứng dậy, vỗ về nó.

"Nào, nào, ta xin lỗi, đừng khóc, là ta sai, đáng nhẽ đi phải nói ngươi!! Không bỏ ngươi đâu, nào, đừng khóc..."
Douma vẫn rưng rức, bàn tay bé xíu bấu chặt vai áo Akaza, cơ thể rung động gắng sức kềm lại cơn bộc phát bất ngờ này.

"Đói chưa? Ăn gì nhé?"

"Không đói!" Douma nhát gừng trả lời, miệng vừa há ra lại thoát thêm tiếng nức nở.

"Đừng quấy~!! Ta xin lỗi..." Akaza bật cười, xoa mái đầu nhỏ an ủi.

"Hứa, hức, hứa sẽ không bỏ ta?"

"Đương nhiên, ngươi là nhiệm vụ, bọn ta không bao giờ tùy tiện bỏ ngươi!!"

Đứa bé trong lòng chẳng đáp, nhưng cơn run rẩy bắt đầu mờ nhạt, nhịp thở dần trở lại êm ru. Cuối cùng, nó khúc khích, nhắm vào tai hắn mà thở:

[ KNY] Douma x Akaza ficletsNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ