Chương 31.

1K 126 5
                                    

Thôi Tiểu Tửu hỏi Đường Thu Hà, thế nào là thích.

Có một cảm giác mông lung trải dài nơi đầu quả tim, tựa như tấm cửa sổ giấy mỏng manh, nàng cảm thấy bản thân sắp tìm được đáp án.

Đường Thu Hà nhìn nàng một cái, thấp giọng nói: "Ta chỉ nói nhỏ cho cô nghe thôi."

Thôi Tiểu Tửu gật đầu, đưa tai sang. Đường Thu Hà dừng một chốc rồi mở miệng, gò má như được tô son.

"Trống ngực sẽ đập loạn nhịp."

"Sẽ muốn cùng người kia làm chuyện thân mật hơn."

"Sẽ vì vậy mà hấp thu được sức mạnh, trở nên dũng cảm."

"Sẽ hy vọng bản thân trở thành duy nhất của người kia, không muốn người kia nhìn người khác nữa."

Thôi Tiểu Tửu nghe nghe, vài phần giật mình vài phần không dám tin, nhưng thật vi diệu, lại có cảm giác đã nhìn thấy kết quả sự việc.

Trong bốn điều này, ngoại trừ điều thứ hai, toàn bộ đều đúng.

Không, điều thứ hai có thể cũng... có một chút.

Hóa ra đây là thích sao?

Nàng thích Linh Quân?

Bằng hữu thì không cần như hình với bóng.

Chỉ có tình nhân mới có thể như hình với bóng.

Đường Thu Hà có chút than thở: "Ta vốn cá tính nhát gan, ngày thường chỉ biết nhàm chán ở nhà làm vài món ăn. Oan gia kia của ta là kiếm ăn ở trên biển, vì hắn, lần đầu tiên ta cố lấy dũng khí rời nhà, lên chiếc thuyền này làm đầu bếp, hiện tại cuộc sống cũng có thanh có sắc."

Thôi Tiểu Tửu gật đầu, nhỏ giọng nói: "Ta cũng... nỗ lực tu tập vì người kia."

Đường Thu Hà cười với nàng: "Quả dưa ngốc, buổi sáng ta còn cho rằng cô hiểu được tâm ý của bản thân đấy."

Thôi Tiểu Tửu sờ lỗ tai đang nóng lên: "Tình huống của ta... có chút đặc thù."

Nàng đã sớm ràng buộc cùng một chỗ với Linh Quân, như hình với bóng, làm những chuyện như vậy dùng tỷ muội tốt để tóm lược cũng không tính là khác thường, giới tính của hai người lại giống nhau, bởi vậy rất khó... nghĩ đến hướng luyến mộ.

Nếu không phải nhờ câu hỏi trước của Đường Thu Hà, có lẽ rất lâu sau nàng mới có thể hiểu rõ được mấu chốt.

"Nhưng mà..." Nghĩ đến thái độ hiện tại của Linh Quân, tâm tình đánh trống reo hò của nàng lại hạ xuống, "Nhưng mà người đó không chịu để ý ta."

Đường Thu Hà tham mưu cho Thôi Tiểu Tửu: "Người kia có nhận ra tâm tư của cô không? Có thể là vì cố ý tránh cô hay không?"

Thôi Tiểu Tửu hồi tưởng lại một chút hành vi của bản thân từ sau khi ra khỏi ảo cảnh Nha Sơn, cũng không khác thường, những việc đó trước đây cũng sẽ làm.

"Có lẽ là không."

Đường Thu Hà: "Có thể là vì người kia có ý trung nhân, cho nên tránh hiềm nghi?"

"Không có!" Thôi Tiểu Tửu trảm đinh chặt sắt nói, sau đó nàng phát giác phản ứng của bản thân quá lớn, hai má đỏ hồng, "Những ngày này người ấy vẫn cùng ta như hình với bóng, hơn nữa... dựa vào tình huống của người ấy, có lẽ sẽ không thích ai khác."

[BHTT] [Editing] Xuyên Thành Vị Hôn Thê Trước Của Nhân Vật Phản DiệnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ