Bờ sông nay đã tấp nập người người đến cùng với các gian hàng nhộp nhịp. Để không gây sự chú ý khi xuất hiện đột ngột, Atsumu quan sát một hồi rồi bế Hinata đáp xuống chỗ ít người cách bờ sông không xa.
_Từ đây chúng ta sẽ đi bộ đến hướng bờ sông.
Anh hạ thấp người, dịu dàng để Hinata đặt chân xuống. Cặp đôi rảo bước tiến về hướng bờ sông, cùng tìm chỗ có thể ngắm nhìn pháo hoa rực rỡ nhất.
_Vài phút nữa mới bắt đầu. Anh muốn ăn gì không Atsumu-san?
Đi ngang qua các quầy hàng đồ ăn vặt, hương thơm mời chào thoang thoảng nơi khứu giác Hinata. Chẳng trách được, cậu ngủ cả một ngày đã có gì bỏ vào bụng đâu. Atsumu nhìn một lượt không chọn được món nào, anh cũng chưa từng đụng vào cái gọi là đồ ăn vặt ở nhân giới.
_Em thích ăn gì thì mua cái đó đi. Anh theo ý em.
Atsumu hầu như lần nào đều theo ý cậu, dù cậu có tiếp tục hỏi cũng chẳng nhận được câu trả lời hữu ích nào khác. Hinata bảo anh đứng đây đợi còn cậu sẽ vào sạp hàng takoyaki phía trước để mua.
Người đến lễ hội càng lúc càng đông hơn. Cầm trên tay hộp takoyaki nóng hổi, Hinata đi về chỗ cũ tìm Atsumu. Nhìn xung quanh một hồi vẫn không thấy bóng dáng của chàng trai tóc vàng đâu, Hinata bắt đầu lo lắng. Cậu đi những nơi gần đó cố gắng tìm anh trong dòng người đông đúc. Bỗng tiếng khóc cùng giọng nói quen thuộc truyền đến tai, Hinata khựng lại mà nhìn sang hướng phát ra âm thanh. Là Atsumu và một bé gái?
Atsumu ân cần đưa tay xoa đầu an ủi đứa trẻ:
_Không sao đâu mà. Anh sẽ giúp nhóc tìm mẹ, được chứ?
Bé gái gật đầu, khóc mãi không ngừng. Hinata đi đến vỗ nhẹ vào vai anh, một phần cũng không muốn đứa trẻ giật mình nếu cậu to tiếng gọi tên Atsumu. Sau cuộc hội thoại ngắn, Hinata biết được bé gái này bị lạc mẹ, người xung quanh lại không mấy ai để tâm, anh vì nhìn thấy đứa trẻ đáng thương nên mới chạy sang hỏi thăm. Ngọn ngành câu chuyện là vậy, Hinata đành nén lại cơn giận dỗi trong lòng. Cậu ngồi xuống trước mặt cô bé, lấy chiếc khăn tay giúp bé lau đi những giọt nước mắt giàn giụa nơi gương mặt nhỏ xinh.
_Bọn anh cùng em đi tìm mẹ của em nhé? Ngoan, đừng khóc nữa.
Hinata vỗ về đứa trẻ. Cô bé gật đầu, cố gắng kìm nén nước mắt.
_Atsumu-san, anh bế đứa bé đi. Tầm nhìn của anh tìm người sẽ dễ dàng hơn.
Atsumu liền bế bé gái lên, đặt bé ngồi trên vai.
_Nhóc thấy mẹ ở hướng nào thì cứ chỉ nhé, bọn anh sẽ đưa nhóc tới đó. Em cũng ăn đi Shouyou, nguội sẽ không ngon đâu.
Bấy giờ Hinata mới để ý đến hộp takoyaki vẫn còn nguyên trong tay mình. Để dỗ dành em nhỏ, cậu cũng chia sẻ đồ ăn với em ấy. Ba người cùng đi cùng trò chuyện vui vẻ trong bầu không khí sôi nổi, nhộn nhịp của lễ hội.
_A! Mẹ! Đằng kia!
Cô bé chỉ tay về một hướng rồi hét to.
_MẸ ƠI! CON Ở ĐÂY!
![](https://img.wattpad.com/cover/341031601-288-k689820.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Vị thần cáo và chú quạ đen của thần Mặt Trời
FanfictionNhững câu chuyện đời thường pha thêm chút huyền ảo xảy ra xung quanh cuộc sống của hai chàng trai đem lòng yêu thương và chờ đợi nhau. Bạn đã từng nghe qua sợi chỉ đỏ định mệnh gắn kết giữa loài cáo và quạ hay chưa? Nhân vật thuộc về manga/anime Ha...