Bên trong khách sạn, Du Thanh cảm giác có gì đó không đúng, lần trước, khi cậu bị đuổi giết, cũng có cảm giác không ổn. Lúc này đây, có phải hay không lại có người muốn giết cậu? Ví dụ như Diệp Hải Sinh cùng Tần Miên mới vừa gặp lúc nãy.
Nhưng đó cũng không phải là điều gì đáng lo ngại, nếu bọn họ dám động vào cậu, cũng đừng trách cậu đánh trả.
Nhân ngư luôn cảm thấy bọn họ có đặc quyền, xã hội đối với bọn họ cũng đầy khoan dung độ lượng. Du Thanh đối với nhân ngư cũng không có khoan dung như vậy, cũng không cho rằng mọi người đều là cùng giống loài liền đối tốt với nhau, làm ơn đi, cậu từ trước nay không có đem chính mình cùng những nhân ngư đó đặt cùng một chỗ.
Không phải cậu xem thường những nhân ngư tự nhiên cùng nhân ngư cải tạo, mà là bởi vì cậu có ký ức từ lúc bắt đầu sinh sống ở biển rộng, đối với sinh vật trên đất bằng không có cảm giác thân thuộc.
"Chị Dâu." Đạt Lý Nhĩ đã tới từ sớm, không dám để Lôi Mông chờ hắn, không muốn lại bị kéo vào danh sách đen.
Một người bạn khác của Lôi Mông là Sở Tiêu, tình huống Sở gia tương đối phức tạp, hơn hai mươi năm trước, Sở gia mất đi một đứa con. Đứa bé kia là con của nhị phu nhân, bị người của tam phu nhân cố ý vứt bỏ, mới sinh ra không mấy ngày đã bị ném vào trong biển, không còn một mẩu xướng.
Mặc kệ nhị phòng cùng tam phòng của Sở gia có mối quan hệ như thế nào, cũng không thể tính là tốt. Người thân của tam phu nhân thích ai xác thật là quyền tự do cá nhân, và người ấy cũng có thể tùy tiện đem tiểu hài tử ném xuống biển.
Dưới tình huống như thế, Tam phu nhân vẫn còn bảo vệ thân thích, nói muốn làm giám định bệnh tâm thần, còn giúp thân thích chạy trốn.
Ha hả, ngươi cho rằng người khác là ngu sao, cũng bởi vì như vậy, Sở gia một đại gia tộc lớn như vậy đã phân chia từ sớm, hành động của những người ở tam phòng cũng làm những người khác thập phần khiếp sợ. Đây là hành động đáng sợ tới mức nào, hại tánh mạng của con người, liền bởi vì không còn xương cốt, mà nói rằng không phải là thật sự muốn lấy mạng đứa nhỏ, nói rằng đứa trẻ kia không chừng còn được người cứu.
Cứu cái gì mà cứu, cũng không thử nhìn xem địa điểm làm ra hành động này, chung quanh cũng không có người nào. Trông cậy vào người máy đi ngang qua dùng tia hồng ngoại rà quét cứu người sao? Cũng không phải địa phương nào cũng có người máy.
Kết quả, mâu thuẫn nội bộ của Sở gia ngày càng lớn, nhị phòng cùng tam phòng sụp độ, đại phòng cũng không muốn cùng tam phòng có nhiều tiếp xúc.
Sở Tiêu là nhị phòng, hắn không phải thuộc nhà lớn nhất, lại cũng không phải nhỏ nhất. Cùng Đạt Lý Nhĩ không giống nhau, trên mặt hắn không có nhiều tươi cười như vậy, không phải thuộc dạng hoa hoa công tử, cũng không phải loại người tùy tiện. Bề ngoài hắn có thể cùng bạn tỏ vẻ ôn hòa mà cười, quay đầu lại liền đem bạn tiến vào đại lao.
Tâm cơ, âm hiểm, phúc hắc, tàn nhẫn...... Có người hình dung Sở Tiêu chính là người như vậy.
"Chị dâu." Sở Tiêu nhìn thấy Du Thanh, cũng kêu một tiếng, nếu là người Lôi Mông nhận định, hắn tất nhiên là sẽ kêu đối phương một tiếng chị dâu.
BẠN ĐANG ĐỌC
NHÂN NGƯ OMEGA GẢ VÀO HÀO MÔN
RomanceTác giả:Thu Lăng Tình trạng: 68 chương (Hoàn thành) Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Sinh con , Cẩu huyết , ABO , Phản xuyên , Chủ thụ , Nhẹ nhàng , Mỹ nhân ngư , 1v1 Qúi tộc sinh dục khó khăn, đối với giới quý...