Thịt kho tàu, hoặc là sườn hấp, đến cuối cùng đương nhiên không có khả năng, nhiều lắm chính là xông khói.
Điều đó cũng không phải chuyện quan trọng, việc quan trọng nhất là quan hệ của Du Thanh và Sở gia. Du Thanh xưa nay không phải một người hay tránh né vấn đề, tốt nhất nên trực tiếp đối mặt, trực tiếp gặp mặt người Sở gia, trời cao có phải hay không nhìn thấy một người dễ bắt nạt, liền dốc hết sức mà khi dễ.
Du Thanh cảm thấy chính cậu thật là quá thảm, cậu thế nhưng không phải nhân ngư biển sâu chân chính, là do con người sinh ra, không phải nhân ngư do biển sâu sinh ra. Mất công lúc trước Du Thanh còn cảm thấy chính mình cùng với con người không giống nhau, chính là như vậy, con người thường cho rằng bản thân là đặc biệt, cho dù không có gì quá đặc biệt, ít nhất cũng khác biệt ở một điểm nào đó, sau đó lại phát hiện ra bản thân chính là một người rất bình thường.
Mà hiện tại Du Thanh cảm giác bản thân nguyên lai chính là một người thực bình thường.
Ký ức truyền thừa mặc dù có, nhưng người khác nếu như nỗ lực học tập, học vài năm, cũng có thể tích lũy đầy đủ.
Du Thanh không cùng Lôi Mông nói về vấn đề này, không muốn để Lôi Mông chỉ biết đến quá khứ đen của cậu.
Ngày thứ hai sau khi Du Thanh nhận được kết quả giám định, bọn người Sở nhị phu nhân liền tới đây. Sở dĩ không phải Du Thanh tìm đến trước, là bởi vì cái đuôi của Du Thanh không nghe lời, không có biến thành hai chân, cái đuôi nhất định là kháng nghị hành động rút vảy hung tàn của cậu lúc trước.
"......" Du Thanh nhìn Sở nhị phu nhân liền không biết nói cái gì, tâm tình có chút vi diệu, nếu nói cảm động, thì cũng không có, chính là trong lòng có chút kì lạ.
Du Thanh theo bản năng liền nhìn về hướng Lôi Mông, bảo bảo vẫn là không chịu đựng nổi.
Du Thanh bây giờ chỉ muốn chình mình vẫn còn là một đứa trẻ, em bé, liền không cần đối mặt tình huống xấu hổ như vậy. Vốn dĩ Sở nhị phu nhân bọn họ là được nhờ đảm đương thân phận trưởng bối trong tiệc cưới, lại không có nghĩ đến biến thành trưởng bối thật sự.
Sở nhị phu nhân bọn họ không hiểu biết hài tử chính mình, rốt cuộc hài tử sinh ra chưa được bao lâu đã bị ôm đi. Không có cùng nhau ở chung lâu, không biết chuyện yêu thích lẫn nhau, không có khả năng nói ' đây là dâu tây, con trước kia thực thích ', ở trong lòng suy nghĩ rất nhiều lời nói, thời điểm chân chính mặt đối mặt, liền lại không biết nói cái gì mới tốt.
"Lúc trước, ta nên tìm kiếm nhiều hơn." Sở nhị phu nhân hồng con mắt.
"Tìm không thấy." Du Thanh trả lời: "Thời gian sinh sống và lớn lên trong biển có chút lâu, tận năm sáu năm."
Du Thanh không có giấu giếm điểm này, cậu chính là ở trong biển sinh hoạt qua một thời gian khá đai, trong biển không thiếu đồ ăn, chỉ là không có internet.
"Phong cảnh bờ biển cũng không tồi." Du Thanh có đôi khi đến bãi biển nhìn một chút, còn ghé đến một số hòn đảo nhỏ, không dám tới gần những người đó. Lúc sau, lớn lên một chút, mới hạ quyết tâm lên bờ.
BẠN ĐANG ĐỌC
NHÂN NGƯ OMEGA GẢ VÀO HÀO MÔN
RomansaTác giả:Thu Lăng Tình trạng: 68 chương (Hoàn thành) Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Sinh con , Cẩu huyết , ABO , Phản xuyên , Chủ thụ , Nhẹ nhàng , Mỹ nhân ngư , 1v1 Qúi tộc sinh dục khó khăn, đối với giới quý...