Chương 9: Ta chỉ đành hạ mình làm người hầu của Tần công tử.

606 61 0
                                    

Văn Lăng vốn đang chuẩn bị nói chính sự với Giang Sở Dung, nhưng bị Giang Sở Dung nhìn bằng ánh mắt đó không hiểu sao hắn lại cảm thấy bực dọc.

Lúc này, hắn lạnh lùng ngoảnh mặt đi, nói: "Ngươi bớt quản chuyện của ta đi."

Giang Sở Dung như có điều suy nghĩ "ò" một tiếng, sau đó dừng lại, cậu thu hồi chiếc hộp trong tay, cười nói: "Nếu hôm nay tâm tình của chàng không tốt, chuyện của ta để ngày mai hỏi chàng vậy, chàng nghỉ ngơi sớm đi."

Khi Giang Sở Dung nói ra câu này, Văn Lăng hơi khựng lại, sau đó quay đầu hỏi: "Có chuyện gì?"

Thấy vậy, Giang Sở Dung biết tâm trạng của Văn Lăng cũng không đến nỗi tệ lắm, thế là cậu mỉm cười kể đầu đuôi cho Văn Lăng nghe về những vấn đề mà mình gặp phải khi đột phát cảnh giới Tu La.

Sau khi nghe Giang Sở Dung kể xong, Văn Lăng nhớ đến hạt giống ma màu xanh sẫm mà mình vừa nhìn thấy trong cơ thể Giang Sở Dung, hắn trầm mặc một lúc mới nói: "Ngươi trước hết không cần tiến cảnh."

Giang Sở Dung sửng sốt: "Tại sao?"

Văn Lăng cũng không giải thích nhiều, chỉ nói: "Hạt giống ma của ngươi có chút vấn đề, tùy tiện ở nơi này tiến cảnh không tốt, đi đến Đế Đô rồi nói."

Giang Sở Dung nghe vậy, trong lòng khẽ động, không khỏi nhướng mày suy đoán: "Có phải tại hạt giống ma ta luyện hóa ra có màu sắc không bình thường không?"

"Trong những cuốn công pháp mà ta đã đọc cũng có đề cập đến màu sắc và ưu nhược điểm của hạt giống ma, màu đỏ là cấp Thiên, tiếp theo là màu tím, màu đỏ thẫm, màu nâu,vân vân..., nhưng không có đề cập đến hạt giống ma màu lam, ta còn tưởng là tại vì ta song tu Chính đạo và Ma đạo, bây giờ xem ra là màu sắc này có vấn đề phải không?"

Văn Lăng im lặng một lúc, nhưng hắn cũng không giấu diếm: "Ta không biết cụ thể lắm, nhưng màu sắc hạt giống ma của ngươi thực sự rất kỳ lạ, ngộ nhỡ khi tiến cảnh Tu La dẫn tới hiện tượng đặc biệt, chắc chắn Thần Vương Tần Đô sẽ nảy sinh nghi ngờ. Chỉ còn mấy ngày nữa là chúng ta phải lên đường đến Đế Đô, đừng gây thêm rắc rối."

Giang Sở Dung nghe vậy yên tâm, gật đầu nói: "Nếu chàng đã nói như vậy, thế ta không tiến cảnh nữa."

Thấy Giang Sở Dung nghe lời như vậy, sắc mặt Văn Lăng hơi nguôi ngoai: "Ừ."

Giang Sở Dung liếc nhìn Văn Lăng, đột nhiên mỉm cười, nghiêm túc nói: "Ta thấy trên thiệp mời viết hội đấu giá đến giờ Tý mới kết thúc, bây giờ mới đến giờ Hợi thôi, có phải vì cảm nhận được ta tu luyện gặp rắc rối nên chàng mới trở về không?"

"Cảm ơn chàng nhé."

Lông mày Văn Lăng hơi nhướng lên, hắn dời tầm mắt: "Ngươi bớt tự mình đa tình đi."

Giang Sở Dung cũng không truy cứu tận gốc, tiếp tục chân thành nói: "Dù sao lần này chàng cũng đã giúp ta, mặc kệ chàng có lòng hay không có lòng thì ta cũng phải cảm ơn chàng."

Văn Lăng mặt vô biểu tình.

Trầm mặc ngắn ngủi qua đi, Giang Sở Dung nhe răng cười với Văn Lăng: "Ngủ ngon nhé?"

SAU KHI THẾ THÂN CUỖM MẤT TÂM MA CỦA NHÂN VẬT CHÍNHNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ