Vương Nhất Bác từng tưởng tượng, sau khi chết sẽ là cảnh tượng gì, cầu Nại Hà là cây cầu như thế nào, người tốt sẽ lên thiên đàng và kẻ xấu thật sự sẽ xuống địa ngục sao? Vậy địa ngục trông như thế nào? Nhưng lúc mở mắt lại không phải là bất cứ hình ảnh nào trong tưởng tượng, tất cả chỉ toàn một màu trắng xóa. Tiếng đập nhịp nhàng trên máy theo dõi nhịp tim cùng những chuyển động nhẹ nhàng trong ống dẫn khí nói cho Vương Nhất Bác biết, thì ra địa ngục thật sự, chính là nhân gian.
Đại khái ông trời không cho cậu chết, nhân viên nhà tang lễ cảm thấy trạng thái của cậu không được bình thường, vẫn luôn lái xe bám theo, cho nên mới cứu được Vương Nhất Bác.
Nằm viện gần một tuần, sức khỏe của cậu đã hoàn toàn hồi phục, trong thời gian này không có một người nào đến thăm cậu, bác sĩ sợ cậu nghĩ không thông, thường xuyên đến tìm cậu nói chuyện.
Vương Nhất Bác nghĩ, muộn rồi, giờ này Tiêu Chiến đã uống canh Mạnh Bà, đã qua cầu Nại Hà, đã không còn nhớ Vương Nhất Bác là ai nữa. Nếu ông trời không cho cậu chết, vậy thì cậu phải tiếp tục sống. Sống để làm gì? Đương nhiên là để điều tra nguyên nhân cái chết của Tiêu Chiến. Chỉ là trước đó, cậu có việc quan trọng hơn phải làm.
Đây là lần đầu tiên Vương Nhất Bác gặp ba mẹ Tiêu Chiến, năm năm trước Tiêu Chiến cố chấp gả cho cậu, cùng người nhà đoạn tuyệt quan hệ. Mặc dù năm năm qua Vương Nhất Bác vẫn luôn lén lút gửi tiền cho ba Tiêu mẹ Tiêu, nhưng mỗi khoản gửi đi đều bị trả về, lúc đó cậu còn tưởng hẳn là ba mẹ người ta hận mình lắm, cho nên mới không nhận tiền mình gửi, bây giờ ngẫm lại mới thấy bản thân thật là ngu ngốc.
Vương Nhất Bác đang ngồi trong viện dưỡng lão, cậu từ nhỏ đã không còn cha mẹ, không biết phải quan hệ với trưởng bối thế nào, ba Tiêu mẹ Tiêu thì lại rất nhiệt tình, ngay từ lúc bước vào họ đã nhận ra cậu, họ bảo cậu ngồi xuống, lúc này ba Tiêu đang gọt táo cho cậu.
"Hai đứa vẫn khỏe chứ?" Mẹ Tiêu hỏi.
Kì thực sau khi đánh Tiêu Chiến bà liền cảm thấy hối hận, con trai mình thích ai, người đó là nam hay nữ thì có quan hệ gì? Cho dù người trong thiên hạ có nói thế nào thì vợ chồng bà cũng nên ủng hộ nó. Nhưng Tiêu Chiến lại không liên lạc với gia đình, chỉ có một khoản tiền được gửi mỗi năm, số tiền không nhỏ, tất cả đều được mẹ Tiêu trả lại nguyên vẹn. Bà nghĩ, con mình phải có chút tiền trong tay thì cuộc sống mới được thư thái.
Vương Nhất Bác cúi đầu, cậu chậm rãi đứng dậy, sau đó trực tiếp quỳ xuống, cậu không dám ngẩng đầu, không dám nhìn vào mắt ba Tiêu mẹ Tiêu, "Chú dì, con xin lỗi."
"Con làm cái gì vậy! Mau đứng dậy!" Ba Tiêu nhìn thấy cậu quỳ xuống đất, vội vàng bỏ hết mọi thứ trong tay chạy đến kéo cậu dậy.
Mẹ Tiêu ngây người, bà mơ hồ có một dự cảm không tốt, nhưng vẫn ôm một tia hi vọng, "Các con, có phải cãi nhau không?"
"Là con không chăm sóc tốt cậu ấy." Sống mũi Vương Nhất Bác cay xè, giọng nói giống như tắc ở trong cổ họng, "Cậu ấy mất rồi."
Ba Tiêu chết lặng ngồi phịch xuống giường bệnh, ông giống như còn chưa kịp phản ứng, nhưng khí lực trên người thì đã bị rút hết.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BJYX] Trò chơi que diêm
FanficTác giả: 布丁九 Kiếp trước: Tổng tài bá đạo Bo VS Thương tâm tuyệt vọng Chiến Kiếp này: Yêu đến chết đi sống lại Bo VS Kiêu ngạo không yêu Chiến Trọng sinh/ Cưới trước yêu sau Sau khi trọng sinh được chồng cũ mặt dày điên cuồng theo đuổi là trải nghiệm...