Kẹo sữa : Thỏ trắng nhỏ

370 23 0
                                    

Mãi đến mấy ngày sau, khi Phó Sâm, Phó Miểu cùng Phó Diễm nhập học được nửa tháng thì mọi người mới biết được sự tình xảy ra ngày hôm đó.

...

Hôm nay vừa lúc là ngày báo danh của mấy hài tử, Phó Bình Phục cũng đến trường, cầm túi sách Lý Mạt Lỵ làm cho Phó Diễm, sau đó đưa Phó Sâm, Phó Miểu đi mua văn phòng phẩm. Lý Tùng Bách về nhà liền ngay lập tức đi tìm Lý Thuận Lợi và Thái Xảo Hà vay tiền. 

Lý Thuận Lợi đối với nhi tử này của mình đã thập phần thất vọng, sau đó, hắn cùng Thái Xảo Hà thương lượng, chấp nhận cho Lý Tùng Bách mượn tiền, nhưng tiền đề là phải tách ra ở riêng. Lý Tùng Bách nghĩ nghĩ, trừ bỏ số tiền này, khả năng cha mình cũng không còn quá nhiều tiền thì liền thống khoái đồng ý. 

Không nghĩ tới ngày hôm sau Lý Thuận Lợi liền buộc hắn phải dọn đi, nói đã ra riêng thì không thích hợp ở cùng một chỗ nữa. Lý Tùng Bách không có biện pháp nào khác, đành phải đi ở nhờ  trong cung tiêu xã. Nhưng là hắn cũng không phù hợp quy định, cuối cùng đành phải thuê một cái tiểu viện, một nhà ba người chuyển ra.

Bất quá có một chỗ tốt, đó là ở như vậy nửa năm, một nhà Lý Tùng Bách không biết có phải là do sinh hoạt tôi luyện ra hay không, sau đó thường xuyên trở về nhà hiếu kính hai người Lý Thuận Lợi.

Phó Diễm cũng không biết những chuyện này bởi vì nàng đã bắt đầu khai giảng. Phó Diễm học ở trường sơ trung của công xã, cách trường Phó Sâm, Phó Miểu một khoảng, tuy nhiên cũng không tính là quá xa, cho nên ba huynh muội mỗi ngày đều đến trường cùng nhau.

Rất nhiều đồng học của Phó Sâm và Phó Miểu nhà ở xa, hầu hết đều lựa chọn trọ lại ở gần trường. Huynh muôi hai người không cần ở lại bởi vì khoảng cách từ An Bình thôn đến thị trấn hay công xã đều rất gần, đi không tới ba mươi phút liền tới. Nếu đi xe đạp mà nói, chắc chỉ cần khoảng hai mươi phút.

Sau khi Phó Diễm tạm biệt ca ca tỷ tỷ, liền hướng phòng học chính mình đi đến. Nàng vẫn nhớ rõ lớp của mình nằm ở đâu, người theo học sơ trung trong công xã cũng không nhiều, chỉ phân thành hai ban. Trên bìa sách của nàng viết chính là nhất ban, vì thế nàng liền hướng sơ tam nhất ban mà đi. Thời điểm còn chưa tới cửa lớp, trên vai đã bị ai đó vỗ một cái.

"Phó Diễm ! Ngươi tới rồi ! Thương thế của ngươi ra sao ? Lão sư nói ngươi bị thương, không thể tham gia thi được. Ta muốn đến thăm ngươi một chút, nhưng anh của ta lại không cho đi. Ai ! Làm hại ta hiện tại mới gặp được ngươi."

Phó Diễm quay đầu nhìn lại, trong ấn tượng nhận ra, đây là bạn tốt trước đây của Tiểu Hỏa, tên là Chu Thu Lộ. Vì thế Phó Diễm thăm dò tính nàng, gọi một tiếng.

"Thu Lộ !".

"Là ta ! Còn ai vào đây nữa ? Hơn một tháng không gặp, ngươi liền không nhớ rõ ta ?". 

Chu Thu Lộ kinh ngạc mà nói.

"Không có ! Ngươi thì ta vẫn nhớ rõ, chỉ là sau khi ta bị ngã, ký ức trước kia hơi có chút mơ hồ."

Phó Diễm tìm lí do thoái thác, miễn cho khí mình thay đổi thói quen lại tạo thành khủng hoảng cho bạn tốt.

"Ngươi không có việc gì mà cũng không lên lớp, đồng học của chúng ta mà ngươi cũng quên ?".

Trở về thập niên 70 dùng huyền học làm giàuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ